–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

25. KHAI HOANG TRỰC CHỈ

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 9214)
25. KHAI HOANG TRỰC CHỈ
Lúc bấy giờ Thượng Tọa Thiền Sư nhập Chánh Định ngay trên chiếc chõng, ngoài vòng trời, mây ngưng gió vừa thoang thoảng, gồm tất cả ánh quang rạng sáng bên Ngài Thị Hiện Long Xa, Càng Cát, Bửu Châu Lọng Phướng pha lẫn Nhạc Trời, chư Thiên tề tựu, hàng Hộ Pháp Chỉnh tề, Chư Bồ Tát đủ mặt, trong hàng Bồ Tát Ma Ha Tát cận kề lãnh Giáo, Chư Bồ Tát Hộ Pháp Thọ Trì Phụng Giáo, ngoài ra có hàng chưa bao giờ nghe đặng, nay đặng nghe, thêm vào đó có bậc nương theo Công Đức để mà nghe, xưng tán sự Khai Thị vào con đường Nhất Tôn tu tập, đồng nhau ứng trực, đồng nhau nhất tâm tu cầu Giải Thoát.

Thượng Tọa an nhiên, phóng Cửu Quang từ đỉnh đầu, lần lượt cửu quang tỏa khắp Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, Vũ Trụ Rồng Người, hàng hàng lớp lớp rãi hoa chào đón lời KHAI HOANG TRỰC CHỈ. Xong đâu đấy Ngài thâu hồi Cửu Quang đồng hòa Thường Tịch Quang, Ngài ngồi an tọa, nhìn khắp các hàng đang ứng trực thỉnh giáo. Thượng Tọa Thiền Sư Xuất Định từ Thường Tịch Quang công bố:

Nầy tất cả Thượng Sanh Vương Giả Chư Thiên Tam Giới, đến các hàng Bồ Tát Tận Độ Chúng Sanh Giai Thành Phật Đạo, cho đến các hàng hàng lớp lớp Hộ Pháp thọ trì, Chư Tiên hưởng Phước, kể cả Phàm Phu Nhân Thế, đến Càng Cát long xa dù cho có dũng mãnh trang nghiêm hay cứu độ tận độ muôn ngàn thế giới thọ lãnh bảo châu chăng vẫn chưa bao giờ hay biết vạn lối độ sanh như thế nào ứng dụng, chưa bao giờ hay đặng Chư Phật đã làm gì, chúng sanh cầu báo nó ra sao mà đi vào con đường Giải Thoát Độ Sanh Giai Thành Phật Đạo?

Nầy tất cả Vương Giả cùng Chư Bồ Tát lớp lớp hàng hàng Hộ Pháp, Hộ Pháp Bồ Tát, trước khi Ta Công Bố Hữu Lợi cho các ông, ích lợi cho các Vị đời nầy đến đời sau khỏi còn nhọc sức tốn công Chư Phật, làm sáng tỏ lối đi cho tất cả những bậc tín tâm tu cầu giải thoát. Ta đã Trang Nghiêm sử dụng Hạnh, Nghiêm Túc Ngôn, Phổ Thỉnh Chư Phật mười phương, nêu rõ lời khai hoang lưu lại thời nầy cùng thời sau, làm cho tất cả rõ biết rõ thấu rõ tận chính thân tâm mình phải có BỔN PHẬN tự độ lấy mình gọi là ĐỘ SANH, ngoài ra nhiệm vụ của chư Phật, cương vị Phật có Khai Hoang vạch lối để cho các bậc Tu Đạt, Thấu Đạt, Tận Đạt lời Khai Thị Trực Ngôn mà Giác Ngộ.

Khi bấy giờ, trong hàng Bồ Tát đa số đứng lên tán thán thưa thỉnh: Ngài vì chúng con đã từng khai hoang Ấn Chỉ rành mạch mà chúng con rất khó tường tận. Ngài vì chúng con Khai Ngôn lời thiết thực, cốt chúng con nhận được, tâm chúng con liền xuôi sẻ tận tường, Chí đặng bền vững thọ trì Bảo Pháp, nếu chúng con thật tỏ như thế liền đặng thoát sanh ra khỏi Nhà Lửa Tử Sanh, chỉ vì chúng con tập nhiễm do Khởi Sanh mà lâm vào Thọ Chấp, bởi mộng tưởng đảo điên nên bị điên đảo, nay Thượng Sư công bố Bổn Phận nơi chúng con, tất cả Lý Sự tu hành, dù cho Bố Thí, Trì Giới, Nhẫn Nhục chăng vẫn bảo tồn, nung đúc khai hoang tận độ chúng sanh tánh, chúng sanh tập nhiễm của khởi sanh, khởi diệt mật mờ tối sáng công dụng Trí Tuệ hóa giải gọi là Tận Độ Chúng Sanh nơi THÂM TÂM Căn Bản mình, chớ nên ngỡ là thuyết giải hoặc minh thuyết, tỏ pháp giải hay, đến khi gặp Cảnh chướng ngại, gặp khúc bơ vơ, gặp hồi bất mãn, tâm ý đảo điên, tự mình lấy lời bào chữa thì chưa hẳn đã tận độ Chúng Sanh giai thành Phật Đạo.

Thật cao quí thay lời công bố của Thượng Sư, Ngài trực chỉ khai hoang. Các Bậc tu hành, phải tỏ ngộ chính bản thân mình phải bồi dưỡng chuyên chính lo tận độ chúng sanh, chớ Tam Tạng Kinh Điển chỉ Khai Thị là Trọng Trách chư Phật đang làm cùng đã làm, nay các bậc tu cầu giải thoát, rất cần giải thoát chúng sanh chưa giải thoát thời bậc tu lần theo vết chân Phật để giải thoát Căn Nghiệp, Cấu Nghiệp, giải thoát Vô Minh.

Bạch Thượng Sư, trước kia chúng con chưa rõ Vô Minh. Nay nhờ Thượng Sư Ấn Chỉ Bổn Phận Thân Mạng nơi chúng con phải thực tiễn, phải tận lực, phải sáng soi các căn nghiệp phân đối, ngăn cản để lướt qua từng giai đoạn ngăn chấp nghi ngờ dị biệt, từ lúc nay chưa đặng nghe, hiện giờ đặng nghe, những điều từ khi nay chưa bao giờ biết nay thực biết, còn những gì chưa biết, mà cứ mãi thờ ơ lười trễ, tâm chí phân vân, nghi ngờ bỡ ngỡ, đó chính là Vô Minh. Té ra Vô Minh là chưa Tỏ, té ra Vô Minh là chưa biết cùng chưa nhận chân đặng, nói xong đồng an tọa.

Thượng Tọa lặng thinh, Ngài nói:Khá khen các ông biết nhận chân lời khai thị. Lời nhận nầy khó diễn nói chỗ nhận chân, cạn sâu tùy mức độ sanh của mỗi Vị, mà thâu nhận, vì sao? Vì nó chẳng khác người buôn Ngọc, người buôn ngọc nầy buôn lâu năm từng trãi. Khi gặp đến TA, được TA cho viên ngọc, thời người nầy nhận chân giá trị Viên Ngọc Bảo Châu vui mừng vô kể. Bằng kẻ chưa bao giờ thấy Ngọc nay Ta đưa viên Ngọc, kẻ ấy Tâm Chí đang còn phân vân, chưa quyết định nó là viên ngọc, thì làm sao sử dụng Ngọc Bảo Châu? Đối với nhận chân lời Khai Thị Ngộ Nhập nó cũng như thế. Lời Khai Thị Phật Thừa không hẳn lời nhiều hay ít, sự giác ngộ nhận chân Vi Diệu vô cùng. Bậc Đại Thặng đã từng thoát sanh qua từng lớp, chỉ mỗi một khẽ động đơn sơ liền tiếp nhận viên thông. Còn những Xuẩn Ngu dù giảng giải trăm kiếp chưa bao giờ tỉnh ngộ. Thời Đức Thế Tôn còn tại thế, Ngài đưa cành hoa. Ma Ha Ca Diếp mĩm cười sở đắc, Thực Tướng Vô Tướng Tam Muội Pháp Môn thì sao?

Thượng Sư vừa dứt tiếng. Hàng Ma Ha Tát đứng lên tán thán, Hay thay cao quí thay. BỔN PHẬN và TRÁCH NHIỆM, Phật với Chúng Sanh, tu học Phật Pháp và Pháp Phật mà chưa thấu Duyên Căn nơi Thân Tâm hóa giải chúng sanh rốt ráo giai thành Phật Đạo, thì dù cho có tu vạn kiếp, vốn thật ngoài da, chưa hề phá tan Vô Minh đang lộn vòng theo Pháp Giới thọ chấp, nương trong Pháp Giới cầu lấy hư vị được mất tốt xấu làm của mình, trưởng thành chúng sanh giới. Chúng con đã từng bước qua, đã từng trãi qua. Nhưng ngược lại chúng con chưa hề hay biết, nay đặng Thượng Sư khai hoang, chúng con đã từng tu tập Bát Nhã, soi tận Pháp Giới thâm nhập Pháp Giới là một vòng đai sanh tử luân hồi, nhưng chưa hề hay biết toàn thân của chúng con đều mang tất cả chúng sanh giới, bị Giới ấy nó đè nén bao phủ nên chi chúng con dù cho thật tỏ, thật biết, thật khôn ngoan như Phật mà chưa tận thấu bằng Phật, là một duyên căn khó tỏ bày, nói xong đồng ngồi xuống vị trí.

Thượng Tọa Thiền Sư, nhìn hàng Ma Ha Tát sáng tươi bình dị, nhìn hàng Bồ Tát Trang Nghiêm dũng mãnh, nhìn hàng Hộ Pháp cương nghị bất chuyển, nhìn Chư Thiên Uy Nghi Cương Trực, nhìn đến lớp lớp hiền từ, toàn diện thứ lớp đều sạch sẽ.

Thượng Tọa nói: Khi Chúng Sanh Giới điều động Thể Hiện Thân Hình Thân Mạng của các ông phải chấp hành theo Giới nó từ LÝ đến SỰ, từ Trí Tuệ đến Hạnh Nguyện, phải tùy theo mức độ mà khai trương hiểu biết. Sự hiểu biết kia không ngoài GIỚI mà hiểu biết, các ông chưa bao giờ quá tầm hiểu biết của GIỚI. Nó không khác CÁI THẤY đang nằm trong Cái Thấy chưa bao giờ hiểu biết lý sự lầm lạc nơi mình. Chừng nào tận độ Chúng Sanh Giới, vược tầm GIỚI ra ngoài cái thấy mới thấy đặng lầm lạc, đó là một lẽ như nhiên, nhờ gia công tu hành mới nhận thấy.

Các Ông cũng nên biết, trách nhiệm Chư Phật khai hoang trực chỉ nơi Tam Tạng Kinh Điển, rất có giá trị vô cùng toàn diện lời Kinh thảy đều đưa các ông về với Chân Tôn Chánh Giác, bản chất lời Vàng của Chí Tôn Vô Thượng giải các ông sạch Nghiệp Dung Thông Tận Độ Chúng Sanh hoàn toàn giải thoát, chỉ vì các bậc tu hành chưa chịu thực hành, do đó nên chưa bao giờ nhận đặng kết quả chỗ đến và chốn về của Bảo Pháp.

THẾ NÀO LÀ CHỖ ĐẾN CHỐN VỀ?

Thượng Tọa Thiền Sư hỏi đến đây, liền có Hào Quang HUỲNH và BẠCH Quang, Từ đỉnh đầu phát hiện, chạy vòng quanh bảy vòng chung quanh Thượng Tọa, xong đâu đấy Địa Chấn đất chuyển, các vị như Sơn Thần, Địa Thần, A Tu La Thần, Tứ Bộ Thần ứng trực lễ bái. Thượng Tọa gật đầu nói tiếp:

Nầy các Ông. Như kẻ làm công kia, còn được Phú Nông cho dùng hai bữa cơm và ba chén thóc trong mỗi một ngày thay, huống hồ chi các ông gia công tu hành, cố công tu tập và tu trì, từng Pháp Môn chư Phật đã để sẵn mà chẳng hưởng đặng chi sao? Đó là những điều phi lý quá ư phi lý, của kẻ Xuẩn chưa nhận chân đó thôi.

Các ông hãy nghe đây:Thế nào là Tu chỗ đến chốn về với Giác Tướng Tận Độ chúng sanh giai thành Phật Đạo? Hãy nghe đây nhận lấy lời chân thật. Nơi Pháp Môn Tứ Nhiếp Pháp, ĐỒNG HÀNH Nhiếp, ĐỒNG SỰ Nhiếp, BỐ THÍ Nhiếp, VỊ THA Nhiếp cho đến LỤC BA LA như: BỐ THÍ TRÌ GIỚI NHẪN NHỤC đến TRÍ TUỆ về với THIỀN ĐỊNH Giác Trí, gọi nó là THIỀN TRÍ.

NƠI THIỀN TRÍ NHƯ THẾ NÀO?

THIỀN TRÍ là một căn bản nhiếp thâu Đồng Hành-Đồng Sự Nhiếp tỏ thấu nghiệp chủng, nghiệp căn, nghiệp lậu của bậc đồng đạo, của thân hữu gia tộc cùng với thân mạng mình, có khi dùng Bố Thí CẢM HÓA NHIẾP, lúc Vị Tha Độ Nhiếp, Tu như thế, đạt như vậy mới là một Chốn đến GIÁC CHÂN. Bằng Đồng Hành, Đồng Sự hơn thua, soi bói, chỉ trích hơn thua, cạnh tranh thù ghét, thời chưa bao giờ Có chỗ đến cùng chốn về. Nếu Tứ Nhiếp. Đồng Hành, Đồng Sự để đồng hành cho có bạn đồng hành vui cười làm lối sống, đó gọi là tu Phật Pháp với Pháp Phật mà thôi, chưa đặng về với giác thâu con đường Giải Thoát.

Thượng Tọa lặng lẽ nhìn lớp lớp yên lặng thọ trì, Ngài nói tiếp:Đó là Bốn Bộ nhiếp thâu đồng hòa Tỏ Ngộ. Còn lại Bốn Bộ Dung Thông phá tan chướng ngại như: Bố Thí. Trì Giới. Tinh Tấn. Nhẫn Nhục đến thu đạt Trí Tuệ Thiền Định.

Trí Tuệ Thiền Định là một trí tuệ dung thông trùm khắp, chưa bao giờ có bộ óc địa phương thọ ngã riêng tư cho mình, thật biết thương mình cùng thương khắp thế gian xuất thế gian, không còn chướng đối dị biệt, Trí Tuệ Thiền Định là một Trí Tuệ hướng thượng, trải khắp Tam Thiên đồng với Như Lai Thề Nguyện Sự. Rất hiếm bậc làm đặng, đang còn thiếu khuyết. TÀI THÍ. PHÁP THÍ và VÔ ÚY THÍ nơi Phẩm BỐ THÍ mà ra.

TRÌ GIỚI đối với Bậc Thiền Định đã từng tu Bát Nhã Ba La Mật Đa thời thịnh trọng quả vị, quan trọng TRÍ TUỆ và ĐẠO HẠNH chính mình. Nên chi có hai điểm mà Bậc Trì Giới nên làm, ngoài hai điểm nầy chớ nên làm. Thế nào là hai điểm nên làm? Một là THỌ PHÁP lãnh hội lời Khai Thị nên làm. Hai nữa MẶC NHIÊN không nói năng giải nói cho những kẻ Thọ Ngã, để bao quảng an nhiên quả vị, chớ nên phá giới của những bậc củng cố đang trì giới thủ giới tu hành.

TINH TẤN. Tinh Tấn là một Pháp Môn toàn diện cho BA CĂN, từ hàng TIỂU CĂN, ĐẠI CĂN, đến TỐI THƯỢNG CĂN thảy đều do CÔNG ĐỨC PHẨM thành tựu CÔNG NĂNG mới đến TINH TẤN LỰC.

Tinh Tấn Lực nương vào PHỔ HIỀN HẠNH, những vị Đại Bồ Tát đã từng tu, nhờ TINH TẤN mới viên thông chủng tánh của Tứ Thánh, mới vi tế tỏ rõ từng sát na vận chuyển luân hồi sanh diệt, diệt sanh Pháp Giới, do thế mà lầm mê trở thành Chúng Sanh Giới. Đại Bồ Tát và Chư Phật chỉ hơn nhau Tận cùng chưa Tận Tận mà thôi.

Pháp Môn TINH TẤN, khởi điểm từ thuở ban đầu nơi Thành Thật Tâm cùng Thiết Tha Tâm, mang lại cho các bậc tu hành đương thời phát Bồ Đề Tâm cầu Đạo, những bậc nầy thường qua hệ thống: Mến Đạo Say Đạo mà Tỏ Đạo Bất Thối Bồ Đề đến Bất Thối Bồ Tát tu đạt Đại Bồ Tát. Những bậc thiếu Tinh Tấn khó thành tựu. Tinh Tấn kèm theo Nhẫn Nhục mới có Trí Tuệ căn bản soi sáng dung thông cùng khắp Thiền Định gọi là ĐỊNH TUỆ.

Bằng Tu Thiền cốt phát sanh Trí Tuệ, chẳng bao giờ Trí Tuệ, dù cho có trí tuệ nơi Thiền chăng vẫn là tập khởi, loạn sanh đảo điên, điên đảo theo hoài vọng, mộng tưởng gọi nó là trí tuệ chưa hẳn trí tuệ căn bản giải thoát, nên nhớ lấy. Nếu Nhẫn Nhục, Tinh Tấn, Trì Giới hoặc Bố Thí củng cố thảy đều là Bố Thí. Trì Giới, Tinh Tấn, Nhẫn Nhục, tu cầu pháp môn Phước Báo, chớ chưa phải là chốn đến CHÂN TÔN giải thoát. Các ông hãy thực hiện Ba La Mật Đa lìa nơi chỗ tu, đến nơi Quả Vị.

Khi bấy giờ hàng hàng lớp lớp thảy đều xưng tán, thảy đều nói năng bày tỏ những gì mà đã tu, những điểm nào sai biệt của từng lớp, từng thứ vị tu chứng mà chưa bao giờ tường tỏ, nay mới nhận chân đồng nói lên:

Bạch Thượng Tọa Thiền Sư. Từ lúc nay chúng con ngỡ là Nghiệp, tưởng là Vô Minh, nào ngờ chúng con chưa chịu thực hiện tu hành các Pháp Môn Ấn Chứng của Phật, miệng chúng con đọc tụng TÍN HẠNH NGUYỆN mà chưa hẳn đã Tín Hạnh Nguyện, ý chúng con nói BI CHÍ DŨNG, GIỚI ĐỊNH TUỆ mà ngơ ngẩn chưa thi hành đúng với con đường Chí Tôn hướng dẫn, đa phần tưởng niệm, đa số đào sâu các Pháp hóa giải nghi chấp, đưa đến chỗ chấp nghi Tâm Sanh Đồ Chúng. Hôm nay Thượng Sư khai thị chúng con Trực Ngộ mới hay, trên con đường tu tập, tất cả Pháp Môn thảy đều nhiếp thu, cho đến Đạo Tràng Nghiêm Túc thảy đều là Phẩm Trợ Đạo, mới gọi là: TU LÀ PHƯƠNG TIỆN GIẢI THOÁT. Bằng mãi tu, mãi tập, mãi hành, mãi lý, mãi sự mà chưa thực hành MA HA BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA cốt thâm nhập về với chốn độ Chúng Sanh làm sao Tận Thành Phật Đạo, hiện giờ chúng con mới thật rõ lời Phật Nguyện khai hoang rằng: ĐỘ HẾT CHÚNG SANH TA MỚI NHẬP NIẾT BÀN. Bằng còn mỗi một Chúng Sanh thề chưa nhập Niết Bàn.

Các hàng vừa dứt tiếng, thời hàng BỒ TÁT MA HA TÁT xưng tán. Hay thay cao quí thay! Chư Phật khéo hướng dẫn, Thượng Tọa Đại Sư khéo KHAI HOANG con đường BA LA MẬT ĐA thâu gồm tất cả các Pháp Môn trở về với Tận Độ Chúng Sanh. Chính BA LA MẬT ĐA là mạch lạc trơn liền trăm sông trở về Biển Giác. Chính THỰC HIỆN TOÀN DIỆN PHÁP MÔN là biết CÔNG DỤNG BẢO PHÁP giải hóa tất cả Căn Bệnh Mê Lầm sạch sẽ trơn liền.

Đời nầy và đời sau, nên nương theo lời KHAI HOANG TRỰC CHỈ nầy mà Sở Đắc.

NAM MÔ BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA PHỤNG GIÁO
VÔ THƯỢNG TÔN
Ấn Chỉ