–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

40. TUYỆT MỸ THAY! THÁNH HIỀN! PHẬT GIÁC!

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 9774)
40. TUYỆT MỸ THAY! THÁNH HIỀN! PHẬT GIÁC!
Thiền Sư tĩnh tọa xong, Ngài lẩm bẩm hai chữ: THÁNH HIỀN! PHẬT GIÁC! Hồn nhiên đôi mắt Thiền Sư in tuồng giao cảm mười phương sáng ngời tỏ vẻ vui tươi gật đầu nói: THÁNH bổn tánh HIỀN! PHẬT đại diện toàn chân Chánh Giác nên gọi THÁNH HIỀN! PHẬT GIÁC! Hai cấp THÁNH và PHẬT. Có CHÍ DŨNG CÔNG NĂNG Tự Thành PHẬT THÁNH, nào phải mong cầu xin mà đặng? Về THÁNH Xuất thời chẳng thiếu chi, nhưng hoàn toàn XUẤT THÁNH rất hiếm. Vì sao? Vì con người chưa vẹn MƯỜI ĐIỀU toàn mỹ “NHÂN VÔ THẬP TOÀN”, dù con người kết nạp bản năng toàn chân chăng, NĂM BA BẢY điều vẫn phục diện học làm Thánh, vươn mình khai hoang làm Thánh Xuất. Thánh xuất có nghĩa giải nghiệp Xuất Thánh, sạch nghiệp VIÊN MINH liền TỰ XUẤT, khi thành đạt không học vẫn Xuất Thánh. Thời Hiền Kiếp PHẬT THÁNH đồng THỂ HIỆN , có Thánh Nhân như KHỔNG TỬ, Thánh Thiên như LÃO TỬ, Thánh Triết VÔ THƯỢNG THẾ TÔN, mới có ĐẠO KHỔNG, ĐẠO GIÁO LÃO TỬ, PHẬT GIÁO THẾ TÔN, hàng Thánh Tăng, Chư Bồ Tát hàng Tu cầu Hạnh Nguyện tu cầu Diệu Quả thành Phật.

Các hàng THÁNH mỗi Vị chuyên một Môn, mỗi một môn thâm nhập nhiều ngành, có hàng bá thiên vạn ngành, cũng như mỗi Một Pháp có bá thiên vạn pháp, trở về với Một Pháp, một môn nhiều ngành cũng thế. Bậc Thánh tùy theo đơn vị chuyên môn mà triển khai cho từng lớp Thánh Xuất, giải nghiệp Thánh Xuất không phân biệt vào giới nào. Vì sao? Vì Thánh Xuất do nơi CHÍ DŨNG, BẢN NĂNG, NĂNG KHIẾU, TINH THẦN cao đẹp, tôn trọng PHẨM GIÁ CHỦ THỂ, CHỦ TÁNH bao dung thành ĐỨC TÁNH. Đức Tánh phát HIỀN HÒA, HIỀN LÀNH, HIỀN HẬU. Các bậc tu mong đạt Ba điểm trên thời phải dẹp TỰ ÁI, TỰ CAO, TỰ MÃN, TAM ĐỘC Chúng Sanh Tánh, TỰ ÁI ngăn cách HIỀN HÒA, TỰ CAO cản ngăn lành mạnh, Hiền Lành, Tự Mãn củng cố học hỏi Tăng Thượng, chẳng Hiền Hậu, làm thế nào Thánh Xuất?

LÀM NGƯỜI KHÓ GỠ, CAO THIÊN HẠ.
THÁNH XUẤT NAN KHAI, Ý NGHĨA HAY.


Khi làm người, Bậc biết Ngự Tâm giải nghiệp, biết Sửa Tánh tầm Chơn, tôn trọng PHẨM GIÁ, nâng CHỦ THỂ và CHỦ TÁNH trường tồn Thánh Xuất, chính Bậc nương theo vết chân Bồ Tát từ chúng sanh trưởng thành Thánh Xuất.

Bằng chưa dẹp Tự Ái, Tự Cao, Tự Mãn, thua hơn con người, thời làm sao gỡ nổi để cao hơn Thiên Hạ? Bậc học làm Thánh chưa nâng Chủ Tánh thành Đức Tánh, chưa có Đức Tánh lấy đâu độ lầm mê? Vì sao? Vì Đức độ lầm mê. Chúng sanh kém Đức mê lầm, cũng như Bậc sáng mắt hướng dẫn cho kẻ mù lòa. Đây chính một sự dĩ nhiên.

Bậc THÁNH TĂNG tu sao không ngoài Đức Tánh và MƯỜI DANH HIỆU tu đạt trọn lành GIÁC NGỘ. Từ Nhân Thiên Thánh Xuất, bao gồm Lục Đạo, nhiếp thâu Lục Đạo Viên Dung CHÁNH GIÁC. Các hàng Thánh không trụ mà trụ, Bậc Thánh tu không ngoài cơ bản Y TÔN mà Xuất. Khi bậc biết Pháp Môn Hóa Giải, sạch Thiên Tướng, Nhân Tướng, Chúng Sanh Tướng, khỏi vòng Thọ Ngã Giả Tướng, đó là THIÊN NHÂN SƯ. Bậc không vì LÝ mà chướng, không vì SỰ mà chểnh mảng thấp cao, LÝ SỰ TƯƠNG SONG Tự Tại Vô Ngại Đại Bi, Sự Sự Việc việc mỗi mỗi đều thâm nhập tài năng xuất chúng, qua các trở ngại không nhàm chán, gọi là ĐIỀU NGỰ TRƯỢNG PHU. Lại vì chúng sanh toàn năng giúp đỡ, toàn lực, toàn lý, toàn trí, tất cả chúng sanh an vui Thánh Tăng an vui, gọi là THẾ GIAN GIẢI. Thực hiện BI CHÍ DŨNG. GIỚI ĐỊNH TUỆ gần chúng sanh không mất THÁNH Ý, thật thấu từng giới của chúng sanh, giới này thọ chủng tánh tình ra sao, Giới nào ngôn ngữ hành động như thế nào Chánh Báo Thọ Báo như thế ấy, hình hài thân mạng lớn nhỏ dài ngắn Liễu Sanh sẽ đặng vào nơi Thai Sanh, Noãn Sanh hoặc ti tiện Thấp Sanh thảy thảy, nhận thấy tường tận không hai tướng, gọi là TÚC MẠNG MINH.

Thiền Sư vừa giải đến đây, hai bàn tay Ngài đặt trên mặt bàn nhỏ, nhìn mười ngón tay, trầm lặng tiếp nói: CHÁNH BIẾN TRI là một Danh Hiệu PHẬT, bao la rộng rãi vô cùng, yếu tố sáng soi Quân Minh vô tận. Vì sao? -Vì Trí Hóa Tâm Thức Biến Tri, nghề nghiệp Biến Trí, cải cách biến trí, biến trí tùy thuộc nghiệp, còn Chánh Biến Tri thuộc Giác Tướng về Như Tướng KIẾN TRI mà TRI KIẾN PHẬT.

Thiền Sư hai bàn tay đưa thẳng ngang tai rộng rãi mĩm cười tiếp nói: CHÁNH BIẾN TRI sai lạc thì Tà Biến Tri làm thế nào phân biệt? Như nhà THÔNG THÁI, gắng tạo thành Thông Thái chỉ là một con người tạo thành làm thuê cho Thông Thái. Phải có căn bản nơi Chủ Thể Chủ Tánh cao đẹp vững vàng gọi là ĐỨC TÁNH bao dung đến thành công Thông Thái, đó mới thật chính mình Thông Thái. Làm như thế nào, tu như thế nào nâng CHỦ THỂ cùng CHỦ TÍNH? Bậc CHÁNH BIẾN không khinh Tà Biến, Bậc ĐẠO ĐỨC không ghét PHI ĐẠO ĐỨC, Bậc Thánh Tăng không bãi bỏ chúng sanh thọ nghiệp. Đó chính nâng Chủ Thể Chủ Tính. Bằng khinh ghét bỏ chê thì không khác nào mang VÀNG pha lẫn với BÙN NHƠ, làm sao CHÁNH BIẾN CHƠN GIÁC?

Dù cho Bậc Tín Tâm cầu đạo Bồ Đề bao nhiêu chăng nữa, hiểu biết Phật Pháp nhiều Môn nhiều ngành mà thiếu sót bao dung, vẫn còn Bùn chen Vàng, Vàng Bùn lẫn lộn. Vì sao? Vì mỗi mỗi chúng sanh có một TÁNH, mỗi mỗi con người có một TÂM TÁNH khác nhau, dù cho có giống nhau chăng vẫn phải khép mình sống với nhau bằng chìu nhau mà sống. Bậc Đại Chí Đại Dũng Đại Bi quảng đại bao dung, liền có Trí Tuệ sáng soi từng Tánh của mỗi Chúng Sanh tánh, từng lớp lớp con người, mỗi Chủng phát huy mỗi nghiệp làm lẽ sống, nơi sống mà Sanh Tử, không ngoài Ô Nhiễm lầm mê, chưa có Trí Tuệ sáng soi. Bằng tu cầu Trí Tuệ cần Sửa Tánh giải Tâm, xét lầm giải nghiệp sở đắc Trí Tuệ, Trí Tuệ đắc nhờ giải nghi hóa chấp, bước vào CHÁNH BIẾN đặng TRI. Vì sao? Vì Chánh Biến từ nơi TỰ TÁNH sạch sẽ, Chủ Tánh Quán Chúng mà ra ĐỨC TÁNH, mới nhiếp thâu vạn tánh về NHẤT TÁNH CHÁNH BIẾN. Chẳng khác mấy:Vạn Hạnh về NHẤT HẠNH, tôn trọng PHẨM GIÁ lập HẠNH. Nơi vạn Tánh mỗi chúng sanh, có một Tánh củng cố, nhiều chúng sanh nhiều Tánh củng cố nên mới riêng rẽ chướng đối nhau, chia ra vạn lối khó về một lối Nhất Tâm. Bậc tu phải tu vạn Tâm về NHẤT THỂ, khỏi lầm lạc, được gọi: Chúng sanh lầm lạc, Bậc Chánh Biến không lạc lầm, lầm lạc Tà Biến, không lầm, không lạc, CHÁNH BIẾN TRI.

Bậc tu chớ nên NẢN CHÍ bê trễ vấp phải thối chuyển, vì:NÃI CHÍ VÔ Ý THỨC GIỚI, lúc NÃI CHÍ là khi lâm vào Pháp Giới thối chuyển, Sự Lý thăng trầm, bước tu được mất có không do nơi Thối Chuyển. Nên Chí Dũng Kiên Trì cốt TINH TẤN lướt qua thối chuyển, thì VÔ VÔ MINH TẬN, VÔ VÔ MINH DIỆT, LIỄU NGỘ.

Đứng trước tinh thần hóa giải Vô Minh ngăn cách, đứng trước tinh thần lướt qua các trở ngại phân chia trở nên lành lẽ, đứng trước tinh thần chống trả bản thân lười trễ, thật là CHÍ DŨNG vô cùng, khó nghĩ bàn những bậc ĐẠI HÙNG từ Mê lần đến NGỘ. Từ thế gian đến xuất thế gian, TINH THẦN xây dựng nên Sự Việc tất cả, thiếu tinh thần bị tê liệt tất cả, thì thử hỏi Tinh Thần là cái gì? Lợi Hại như thế? Tinh Thần chẳng là cái gì mà cái gì cũng đoạt đến.

Tinh Thần BẤT KHẢ TƯ NGHỊ, khó nghĩ bàn đặng. Tinh Thần là CHỦ THỂ NĂNG LỰC NHƯ LAI, vì sao? -Vì PHẬT Ấn Chỉ NHƯ LAI VÔ SỞ TÙNG LAI, DIỆT VÔ SỞ TRÚ, CỐ DANH NHƯ LAI. Hàng Bồ Tát Đại Nguyện: NHƯ LAI VÔ BIÊN THỀ NGUYỆN SỰ. Bồ Tát Hành Dụng phụng sự cứu giúp chúng sanh, chúng sanh là Hành Dụng theo Thể Dụng vận chuyển Như Lai, nên Bồ Tát đem hết TINH THẦN phụng sự thành tựu CHÁNH BIẾN TRI, kiến diện Như Lai CHỦ THỂ Năng Lực Như Lai Thọ Ký.

Tinh thần bậc tu cầu Diệu Quả Bồ Đề, Tri Kiến Giải Thoát phải đầy đủ Trí Tuệ Chí Dũng Tinh thần, bằng yếu kém hoặc thiếu, khó đặng. Dù tinh thần thiết tha, chưa trí tuệ vẫn lâm nơi tinh thần cuồng tín, vì thế nên chi phải có bậc THIỆN TRI THỨC chỉ đạo mới mong kết quả. Chưa có hay chưa gặp Thiện Tri Thức nên Tu THIỆN, Tinh Thần THIỆN CĂN, THIỆN CHÍ, cúng dường Công Đức, Tín ngưỡng Ngôi TAM BẢO, Tinh Thần như thế vẫn đáng kính trọng.

Bậc sẵn Tinh Thần cao, Xuất Gia hay Tại Gia, Tin PHẬT, PHÁP, TĂNG, Ngôi TAM BẢO, Y TÔN, Y Kinh. Về LÝ đọc tụng KINH PHÁP, Về SỰ siêng năng CÔNG ĐỨC, tinh thần còn tu nhiều hơn thế, nên nhớ:NHƯỢC DĨ SẮC KIẾN NGÃ, NHƯỢC DĨ ÂM THANH CẦU NGÃ, THỊ NHÂN HÀNH TÀ ĐẠO, BẤT NĂNG KIẾN NHƯ LAI. Một là: Đọc tụng Kinh Pháp, dùng Sắc Kinh, chưa tụng Ý THÁNH, nghĩa kinh, làm thế nào Tri Kiến? Hai là: Nghe thuyết pháp, chưa thọ lãnh an toàn, nhận định khiếm diện, chưa đúng với tinh thần PHÁP, làm thế nào KIẾN TRI THÁNH PHÁP? Ba là: Nhận Tà Biến, thực hành Tà Biến, lâm nơi sai biệt, khi lâm sai biệt thời phải trực thuộc Tà Đạo sai lầm. Bốn là: Nơi sai, nhận sai, thiếu tinh thần PHỤNG HÀNH, thế nào Đồng CHỦ THỂ NĂNG LỰC thấy đặng Như Lai? Mới có câu:

Y KINH DIỄN NGHĨA, TAM THẾ PHẬT OAN.
LY KINH NHẤT TỰ, TỨC ĐỒNG MA THUYẾT.


Cho nên Y Kinh diễn nghĩa chưa đủ TỰ GIÁC, PHẬT vẫn bị oan, bằng Tự Ái Tự Cao Tự Mãn thuyết giả Ngôn Từ, ngỡ là Minh Thuyết. Dụng TÂM THỨC quán soi Tà Dục Kiến Dục, ngỡ Chánh Báo Vương Tôn tăng thượng Ma Thuyết, sai lạc Y CHỈ cơ bản CHỦ TÍNH thiện căn, Tà Biến Tri ngỡ Chánh Biến Thọ nghiệp, không thể giải. Ngoài ra duy chỉ TỰ TÁNH TỎ TÁNH, đầy đủ TINH THẦN BẤT THỐI là hơn cả.

TUYỆT MỸ THAY! THÁNH HIỀN! PHẬT GIÁC!

NAM MÔ QUÁN ĐẢNH CHÁNH BIẾN TRI MA HA TÁT