–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

5. TẠI SAO GỌI LÀ ĐỒNG CHẤT ĐỒNG THẤY

17 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 8782)
5. TẠI SAO GỌI LÀ ĐỒNG CHẤT ĐỒNG THẤY
Vì Toàn Thân của các Ông đầy đủ các TÁNH, cùng đầy đủ các CHẤT, từ TÁNH PHẬT đến Tánh các TIÊN THẦN THÁNH TĂNG hoặc Siêu Đẳng cho đến tận cùng MA QUÁI vạn loài Súc Vật Cầm Thú trong Vũ Trụ có Tánh chi thì các ông thảy đều có những tánh ấy, cho đến các CHẤT nó cũng như thế.

Do những Tánh Chất ấy nên chi có BA BẬC nhìn thấy khác nhau. Bậc Nhân Loài nhìn thấy chính mình BỊ SANH, mức sống nơi mình BỊ HOÀN CẢNH bao vây. Bậc tu trong Đạo Phật gọi là BỒ TÁT HẠNH, hay BỒ TÁT NGUYỆN thời nhận thấy chính mình BỊ LẦM trong vạn pháp, mức sống bị vạn pháp quây quần, từ Nội Tâm đến Ngoại Cảnh bao vây. Còn bậc PHẬT Thấy, tất cả đều là Chư Phật, tất cả Chư Bồ Tát phụng hành Hạnh Nguyện di chuyển điều động Như Lai, không có chi là Hoàn Cảnh hay Vạn Pháp. Ba bậc nhìn thấy trên hoặc giả các Nhân Sinh mỗi Người, mỗi Bậc hay mỗi Kẻ, tuy ăn ở chung nhau nhưng cái Thấy nó khắc biệt nhau, chỉ vì ĐỒNG CHẤT ĐỒNG THẤY, hay Đồng Cảnh liền thấy hoặc Đồng Tánh Đồng Thấy.

Đứng trước tình trạng khó hiểu nhau, khó rõ nhau bởi tại ĐỒNG HỘP ĐỒNG HÓA, đồng hộp thì NGHE-THẤY-BIẾT hiệp nhau, nếu BẤT HỘP thì phát sinh Chướng Đối đủ cách, do đó tự nó sinh cảnh đời phiên diễn từng lớp lớp, làm cho nhân loài hộp ứng vui tươi, chưa hộp thì thờ ơ mong chờ Cái Sống, nếu không hộp nhìn thấy nó trái ngang kình cãi, nó cứ như thế kéo dài.

Sự Đồng Chất Đồng Thấy, nơi Bất Hộp Bất Hóa nó có như vậy nên chi đôi lúc xảy đến tình trạng khó hiểu là: Có bậc tu trì thành tựu Tánh và Chất Tiên Thần liền được thấy Tiên Thần, nói lại với kẻ khác, kẻ ấy muốn thấy, nhưng bất hộp làm sao thấy được? Có người thường gặp Ma, thường thấy Ma thì Tánh và Chất của kẻ đó thường đồng hộp Tánh Chất của loài Ma nên chi hay thấy. Vì sự Đồng Hộp đó nên bậc Tu Phật chuyên chính mới thực hành TỨ NHIẾP, làm thế nào cho mình Phù Hộp với tất cả mọi từng lớp, gọi là ĐỒNG HÓA NHÂN SINH, nhờ thi hành như thế nên thành tựu thâm nhập Như Lai Tạng, tỏ rõ Vũ Trụ Nhân Loài mà Giác Ngộ.

Các Ông cũng nên nhớ, một Nước bất đồng do TÁNH CHẤT chưa hiệp, đứng tư thế Bạn Bè đến Gia Đình thường cải cọ gây gổ, chưa tạo đặng thân thiện yên vui, chỉ vì chưa Đồng Tánh, chưa hiệp Chất để có sự giao cảm với nhau nên nó như thế”.

Vị Thiền Sư nói đến đây trầm ngâm chốc lát bèn nói tiếp: “TÁNH với CHẤT huân tập tạo thành một pháp môn XUẤT ĐỊNH, khi Tánh thuần túy nói năng tao nhã tư cách đoan trang thanh thoát Tâm Tư, lúc chủ định được sự Đồng Thanh Tương Ứng thời cứ lượn theo tánh chất cấu tạo thành hình Tiên Giới, Thần Giới thì ngay thẳng rộng rãi bao dung, khí phách trung trực, nhưng không làm mất Thanh Chất, lúc chủ định được đồng thanh tương ứng thì cứ lượn theo tánh chất mà thành hình Thần Giới. MA GIỚI cho đến NHÂN GIỚI thì phải tánh tình không chừng chẳng đổi, muốn làm cho mình trở thành DỊ NHƠN quái đản, sau đồng thanh tương ứng trở thành MA GIỚI. Bằng Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, hoặc lề lối ăn ở cho vừa lòng NHÂN ĐẠO tất cả Nhân Sinh, chẳng cần chi tu vẫn tái sinh tại Nhân Thế.

Các Ông cũng nên biết Tánh Chất hộp hóa nơi ĐẶC TƯỚNG thì rất dễ, duy chỉ dùng nguyên liệu nầy pha chế với chất kia nó liền biến chất hộp hóa ra thứ khác. Chớ đối với Nhân Sinh tư tưởng ĐẶC CHẤT phải biết đối xử như thế nào, ăn ở làm sao mới trở thành hộp hóa, cứ để như nhiên hoặc tự nhiên nó hộp hóa thật là rất hiếm, nên ở giữa đời tìm một Tri Kỷ không ra, ở trong Đạo Hạnh tìm bậc biết nhiếp thu TÁNH CHẤT hộp hóa chung khắp mọi từng lớp rất là khó gặp. Bậc tu thiền Tọa huân tập để Xuất Định dạo khắp các cõi phải chính mình chỉnh trang làm sao Đồng Chất Hộp Hóa hàng phục Nhân Loài, Thiên Loài, Tiên Loài thì chừng đó mới Xuất Định ra vào các Cõi các Cảnh Giới, chớ cứ mộng tưởng Thiền Tọa đem thần thức, hoặc dùng hoa quả cây trái làm Ẩm Thực cho nhẹ nhàng thân xác mà xuất định, thì thật là tu nơi ảo tượng”.

Lúc bấy giờ nhân loài đồng thưa gởi:“Kính thưa Thiền Sư, chúng tôi chưa minh xác được, trước Thiền Sư nói, tất cả những cảnh Tiên những cõi Chư Thiên, không qua lại nhau được chỉ vì bị biệt, dù cho có thần thông đến đâu cũng khó mà biết nhau, nay Thiền Sư lại nói Đồng Hộp Đồng Thấy, thì nơi thấy đó có thật Tiên Thần chăng? Hay do Định Tưởng mà thấy? Mong Thiền Sư giải cho chúng tôi được biết”.

Vị Thiền Sư nghe chúng tôi thưa hỏi, Ngài mỉm cười vui vẻ đáp: “Tôi khá khen cho các Ông chịu khó theo dõi, đồng thời thưa hỏi những điều ích lợi để đời nầy cùng đời sau được rõ. Vậy thì tôi sẽ nói những điều chân thật để các ông biết thêm và sau nầy họ minh xác đúng đắn,” Ngài liền kể tiếp: “Sự thấy biết thật hay chưa thật tùy theo thứ bậc thấy biết TIÊN THẦN, chẳng khác nào bậc giải tỏa Đặc Chất rốt ráo THỂ CHẤT, tinh vi chẳng còn cặn cáu suốt suốt viên dung thì bậc nầy gặp Tiên Thần hay ra vào Cảnh Giới đều là chân thật không sai mảy may nào cả. Còn bậc chưa giải tỏa Đặc Chất tâm hãy còn Nghi Ngờ, lòng chưa tỏ rõ suốt suốt, chí còn phân vân chỗ nầy, nơi nọ, hoặc bên kia, bên khác thảy đều nằm nơi ĐỊNH TƯỞNG Thấy Biết thì bậc nầy có gặp Tiên Thần hay ra vào Cảnh Giới đều là ĐỊNH TƯỞNG chưa phải là chân thật.

Lại nữa: Tiên Thần khi đã THỤ TƯỚNG bị hóa sinh trong Cảnh Giới của Tiên hoặc Thần cùng là Thánh hay ở Cõi Trời cũng thế. Thụ Tướng tức nhiên thực thụ Thân Tâm thì phải chịu chung vào Giới Hạn của Cảnh Giới đó mất hết 80% chỉ còn 20% thanh thoát tự do nơi chính mình không có sự ràng buộc, tuy chỉ có tự mình ràng buộc lấy mình nơi tư tưởng phiền não hay nơi hoài mong không chứng từ thực tế, không khác mấy với các Ông đang ở nơi Nhân Thế nầy vậy.

Nhờ có 20%, không ưa thích Cảnh Giới nơi mình đang ở thì từ 20% cấu tạo huân tập Đặc Chất thanh thoát hay giải trừ đặc chất cốt thu nhận THỂ CHẤT thành tựu theo nhu cầu, theo sở nguyện mà thành tựu, gọi là Thoát Sanh hay Giải Thoát Sanh Tử Luân Hồi. Nếu có 20% không biết nhơn cơ hội 20% là đường lối thoát sanh, cứ sinh ưu tư than phiền khổ não tự đem thân mình hủy hoại, sau khi mạng chung phải bị sa đọa, cho nên tất cả Cảnh Giới hay các Cõi đến Nhân Thế họ chỉ nắm bắt được THÂN MẠNG chớ không bao giờ nắm bắt được tư tưởng Giải Thoát của mình. Từ trong tư tưởng giải thoát đó do mình phải đào tạo lấy, nó không khác nào KHO TẠNG chính nó là chân thật CỦA MÌNH.

Khi bậc tinh vi THỂ CHẤT chẳng còn cặn cáu 100% đều Thể Chất rốt ráo Bát Đại Niết Bàn thì ra vào các Cõi các Cảnh Giới, đến một nơi nào liền HIỆN THÂN y như người Bổn Xứ, nói năng đi đứng đồng chất, đồng tánh với Cõi, với Cảnh Giới đang đứng trước mình không sai tí nào cả. Bằng có vị Thể Chất đào tạo đặng 80% thì vẫn an nhiên, nhưng đôi lúc chưa thật minh xác, ít tự tại hơn bậc trên. Nếu có vị được 60%, thì sút kém hơn vị trên, nó cứ như thế mà tỏ rõ hoặc chưa tỏ rõ, do nơi Đặc Chất trọng lượng của Công Năng mà trở thành thật hay chưa thật. Bằng có một thường nhân bất chợt gặp hoặc nhìn thấy lúc chiêm bao, thì do thường nhân nầy đã từng có Tánh Tốt, đến giai đoạn Tánh Tốt ấy nó trỗi dậy đương nhiên chiêm bao gặp phải. Theo những lời tôi nói trên thảy đều là một sự minh xác chắc chắn, các ông nên giải tỏa các ĐẶC CHẤT trong thời các ông còn vương mang Nhân Thế, nếu nhận thấy được 20% số vốn giải thoát của mình thì nên nghe theo Tôi mà xuất giải tỏa Đặc Chất, Thân Tâm Thanh Thoát, sự ràng buộc Nhân Thế không quan hệ, LÒNG MÌNH TỰ BUỘC LẤY MÌNH RẤT QUAN HỆ, sự giàu nghèo khổ sướng không quan hệ, tự mình hoài vọng cưu mang thất vọng đó mới là quan hệ”.

Lúc bấy giờ vị Thiền Sư nhìn qua chúng tôi thấy chúng tôi chăm chú lãnh hội, Thiền Sư gật đầu nói tiếp: “Tất cả mọi việc từ Thế Gian đến Xuất Thế Gian thảy đều có mục tiêu bằng chứng, có một khởi đầu rồi mới đến kết chung, chớ chẳng phải đương nhiên hoặc tự nhiên mà nó đến nơi toàn thiện mỹ, ít nhất những bậc muốn cho trình độ nơi mình được tăng trưởng hoặc Thấy Biết tường tận phải giải tỏa tư tưởng xằng bậy, phải làm thế nào nhìn xem các tư tưởng lý trí của bạn bè hay kẻ chung quanh mình, một là học hỏi, hai là nhiếp thu đồng hộp đồng hóa, đó chính là ĐỘ SANH. Đứng trước sự hiện diện với mình mà mình làm thế nào đồng hộp cho đúng với tinh thần kẻ khác là một việc làm rất khó, hai nữa mình đồng hóa cho họ lại càng khó hơn, những bậc như thế gọi là: THÁNH.

Sự đồng hộp đồng hóa giữa THÁNH TĂNG và NHÂN LOÀI chẳng biết bao nhiêu là công trình còn khó hơn gấp Mười lần làm Bộ Máy tiếp nhận Khoa Học, đến nỗi Tổ BỒ ĐỀ LẠC MA cứu giúp Vua Lương Võ Đế bằng Bảo Pháp Tối Thượng. Vua Lương Võ Đế nghe không nổi mà Tổ phải day mặt chín năm chỉ một câu nói, đủ biết những câu nói khó nghe khó hiểu mà chính mình nghe hiểu được mới thật là quý. Ngày hôm nay tôi sẽ trình bày để các ông hiểu biết, từ nơi nhận định của Nhân Sinh về Hư Không Hóa Sinh Vũ Trụ và Nhân Loài”. Thiền Sư vừa nói đến đây trời đã sắp tối, chúng tôi tạm biệt hẹn ngày mai đến hầu tiếp.

TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN