Người ơi! tiêu diệt Tánh ma, Chính dùng phương tiện giúp ta tu hành. Ma phiền não thâm hiểm khôn lanh, Khiến tâm sân hận tranh giành tư riêng. Đặng mừng, mất lại sinh phiền, Tham danh, dục lợi, nợ duyên bộn bề. Nghiệp Ma đeo đuổi cận kề, Theo Ma phải chịu đem về với Ma. Tu lầm, đường Đạo cách xa, Ta không sớm bỏ, hóa ra tu mù. Miệng hằng Niệm Phật Chân tu, Tánh Ma tận diệt, trọn cười Tam Thiên. Dòng Ma khôn khéo vẹn tuyền, Tới lui bén gót thay phiên ngăn đường. Tận cùng tu gặp Ma Vương, Xa gần tỉ mỉ, mối dường rõ thông. Xuôi ta xem Phật nhẹ không, Tự xưng Thánh sống, thần thông phép tài. Lỡ lầm thọ báo đâu sai, A tỳ vô gián chịu hoài hoài triền miên. Khuyên ai tu khéo tròn duyên, Tánh Ma tận diệt là Nguyền Độ Sinh. Tứ nhiếp, Đồng sự kiên trinh, Lục Ba La Mật nương mình Như Lai. Rõ ràng Pháp Tạng không hai, Phật Ma hòa một, cửu đài quang minh.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN 25 Tháng 3 Bính Ngọ ( 1966 )
Đồng ý
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.