–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

28. ĐẠO PHẨM

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 14112)
28. ĐẠO PHẨM
Lúc bấy giờ, vào đêm 14 rạng ngày Rằm tháng 11 năm Giáp Dần. Tứ Chúng Pháp Tạng Phật Giáo Việt Nam tề tựu rất đông đủ, từ hàng Tín Đồ Đạo Chúng đến hàng Trưởng Giả Chúng, Hộ Pháp Chúng cùng Thị Giả Chúng dự lễ sinh hoạt hàng tháng.

Tất cả toàn Tứ Chúng đều ngạc nhiên giữa đêm hôm ấy có một không khí điều hòa, Thân Tâm thoải mái lại thêm vào đó có các hàng từ xa về dự lễ.

Trước Chánh Điện Hương Trầm nghi ngút, anh em Tứ Chúng ngồi theo thứ lớp vì giờ hành lễ sắp đến. Một Thị Giả và một Hộ Pháp lên Cung Nghinh ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Chứng Minh Đại Lễ. Tiếng chuông reo báo hiệu ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ sắp Giáng Lâm, tất cả Tín Chúng đều Chiêm Ngưỡng ĐỨC TĂNG CHỦ từ Tịnh Thất bước ra, Tứ Chúng lễ bái. Ngài an tọa, sau khi hành lễ xong ĐỨC TĂNG CHỦ ban Giáo Ngôn, Ngài dạy:

Hôm nay là ngày tôi đã viết vào BẢO PHẨM XUẤT THẾ CHƠN KINH với mục đề ĐẠO PHẨM, Tứ Chúng nên Nhứt Tâm Đảnh Lễ Chiêm Ngưỡng Tín Thành để Cung Thỉnh ĐỨC GIÁO CHỦ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Chứng Minh lòng thành của Tứ Chúng, Tín Nguyện của tôi có bổn phận trên Báo Ân Tam Thế, dưới mở lối Vô Minh đã che khuất các ông làm cho thời Hạ Kiếp phải lạc hướng tu trở thành mơ màng ảo tưởng, bởi như thế nên tôi cũng thường nói các Nghiệp Thức, các Vọng Đảo tạo thành Vô Minh che khuất, nên những lời tôi dạy cho các ông chưa Thọ Lãnh được bao nhiêu, đối với con đường tu Chánh Giác nó hãy còn xa vời vợi. Do lẽ ấy tôi quyết định nói rõ Chân Lý của ĐỨC CHÍ TÔN chỉ thẳng đường lối sáng suốt để cho đời này và đời sau làm một tấm gương huy hoàng tu chứng thật sự TRI KIẾN GIẢI THOÁT.

Các ông cũng nên biết, đối với Chánh Pháp Bảo Truyền nó đã bị thất lạc trên 1000 năm chớ chẳng phải bây giờ mới lạc, do lạc mà trở thành Mạt Pháp, chớ nào Pháp đâu phải Mạt. Do sự nhận định tinh thần Phật Đạo yếu kém thành thử lối tu cũng yếu kém, do Tâm Quán không minh định nên Tâm kia nó trở thành Vọng Đảo, Giáo Lý chưa nghe được bởi Hạnh Nguyện không tích cực thành thử con đường Chân Giác xa xăm, tôi sẽ cho các ông ghi chép lại thời Giáo Ngôn này ở trong tập Bảo Phẩm Xuất Thế Chơn Kinh, để cho các ông có đủ ý chí, tâm chí, quyết chí thành tựu Nhứt Tâm mà đi đến.


Ngài dạy xong trở về Tịnh Thất. Tứ Chúng thọ lãnh ghi chép để phổ truyền.

ĐẠO PHẨM

TỰ TẠI ĐẠI BI diễn giải về Đạo Phẩm, Đạo Phẩm duy nhất có một. Từ Đạo Tràng nhiếp thâu huân tập các Phẩm Nguyện đầy đủ gồm về một mối TRI KIẾN GIẢI THOÁT. Không ngoài hai chữ TU đồng với HÀNH. Đạo để huân tập LÝ TRÍ HƯỚNG THƯỢNG. Lý Trí Hướng Thượng là Chân Lý Tối Thượng Bát Nhã Trí. PHẨM cốt yếu thâm nhập vạn pháp, Tỏ Pháp Sở Đắc.

Đương thời này suy kém nơi Hướng Thượng, chỉ dùng Lý Trí chủ thủ trở thành Lý Luận suông, vì vậy nên đường tu dễ bị lầm vào Lý Chướng đến Sự Chướng, khi Lý Sự đều chướng thì Đạo Phẩm mơ màng, do mơ màng đâm ra mơ hồ thối chuyển, vì nó như thế nên: Tự mình Phát Tâm tu, rồi chính mình tự phản lấy.

Đứng trước mơ màng Đạo và Phẩm, các Bậc tu đang phân vân chưa quyết định, Tâm tự hỏi lấy Tâm. Nên ở Đạo Tràng hay nên lìa khỏi Đạo Tràng? Câu tự hỏi ấy nguyên nhân Lý Sự chướng mơ màng thối chuyển mà ra, chẳng phải do đâu mà có nó. Thời Trung Kiếp tất cả các Bậc tu hành chẳng có câu hỏi đó, vì sao? Vì Thời Trung Kiếp, Bậc tu ít Lý Trí, dụng Ý Trí nên chi tu thế nào hay Phát Nguyện ra sao vẫn gìn giữ Tròn Nguyện, nhờ thế mà không có vấn đáp phân vân toại nguyện thật chứng.

TỰ TẠI TÂM nói lên Đạo Tràng không phải THỦ mà cũng chẳng phải XẢ, không phải LẤY cũng chẳng phải BỎ. Nếu Đạo Tràng Cố Thủ, Tu Cầu thành Phật, thành Bồ Tát, thành Chư Thánh thì vẫn sai biệt với tinh thần toàn giác. Bằng Xả Bỏ Xa Lìa không chấp nhận Chư Phật, Chư Bồ Tát Tam Thiên vẫn sai biệt tinh thần Hoàn Giác lại bị lâm vòng KIẾN DỤC.

Sự Lấy Bỏ Thủ Xả do nơi Thật Hành chưa đúng Tinh Thần mục tiêu của Chân Giác, khi đã Tu đúng, nhận đúng liền biết, lúc đã biết mới nhận thấy: HUÂN TẬP ĐẠO TRÀNG ích lợi những gì, bằng không huân tập thiệt hại ra sao? Nếu thật hành đầy đủ các Phẩm có lợi những gì? Bằng chưa thật hành Phẩm thời nó ra sao?

Khi các Bậc tu hành nhận biết tỏ rõ Đạo Phẩm duy nhất, các Phẩm thảy đều là những môn Trợ Đạo bồi dưỡng cho Đạo Tràng, Chư Bồ Tát đã từng tu tập, đã từng dụng Chí Nguyện thật hành các Phẩm Nguyện làm tinh chất bồi dưỡng cho sự hiểu biết đến Giác Ngộ. Nay các Bậc tu mong cầu Diệu Quả Bồ Đề rất cần nương theo vết chân Chư Bồ Tát, đồng Hành, đồng Sự, đồng kết quả như nhau, đến lúc Chư Bồ Tát thành tựu Bồ Tát vẫn nương theo nơi Bổn Nguyện của Chư Phật đã làm, nay Bồ Tát phải làm mới kết quả, Hiện hành các Bậc Tu rất cần tu đúng tinh thần, tu đúng với Sở Nguyện thời làm gì không Giác Ngộ? Đó chính là lẽ dĩ nhiên nó phải như thế.

Bậc Tu đã từng Huân Tập Đạo Tràng thật hành các Phẩm Nguyện đầy đủ bao nhiêu thì sự hiểu biết càng tăng trưởng bấy nhiêu, nương nhờ nơi Lễ Bái, Chiêng Đàn, Trống Phách, Tụng Niệm. Chiêm Ngưỡng, từ Đại Lễ, Trung Lễ, Tiểu Lễ. Mới nhận thấy mình đang chung cùng duy nhất một LẼ SỐNG trong BÁO THÂN CHƯ PHẬT.

Nơi Báo Thân trùm khắp Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, các Cõi cho đến các Cảnh Giới, Tịnh Độ cùng Quốc Độ Ba Cõi Sáu Đường không thiếu sót đều là Báo Thân. Khi thành Tựu Chánh Báo Thân Phật có đầy đủ các hàng Bồ Tát như Bồ Tát Nguyện, Bồ Tát Bảo Trì, Bồ Tát Hộ Pháp, Bồ Tát đến Bồ Tát Ma Ha Tát, từ hàng Bồ Tát đến Đại Bồ Tát có hằng hà sa số Bồ Tát. Trang Nghiêm từng Quốc Độ của Chư Phật.

Các hàng Chư Thiên, Chư Càng Cát, Chư Long Thần, Chư Hộ Pháp, Chư Hộ Pháp Bồ Tát, Chư Hộ Pháp Bồ Tát Ma Ha Tát đồng thanh Niệm Phật, đồng thanh tán thán, đồng thanh Chiêm Ngưỡng Lễ Bái Nhứt Tâm Cúng Dường không dứt.

Báo Thân Phật có đầy đủ Trang Nghiêm, có đầy đủ trang trí Quốc Độ như Bảo Châu, Ngọc Bích, Xa Cừ, Xích Châu, Mã Não cùng các Báu khác như Lọng Thanh Quang Bảo Châu. Phướng Hồng Quang Xích Châu cùng Mã Não Trân Châu. Tràng Phang Bạch Châu cùng Huỳnh Châu, Bảo Cái kết đính hằng hà sa số Châu Ngọc cốt trang nghiêm Quốc Độ.

Nơi Chánh Báo có hằng hà sa số Quốc Độ, mỗi Quốc Độ thảy đều có sự Trang Nghiêm Trang Trí như trên, đồng với hàng hà sa số các hàng Bồ Tát, các hàng Chư Thiên, các hàng Chư Long Thần Hộ Pháp, Chư Hộ Pháp Bồ Tát, cùng nhau rải hoa Cung Kính tán thán không ngừng, Sự Trang Nghiêm Quốc Độ Chư Phật bất khả thuyết, bất khả tư nghị, duy chỉ có Nhất Tâm TIN liền đặng.

TỰ TẠI ĐẠI BI nói chân thật, đối với ĐỨC PHẬT lời vàng đưa ra, các Bậc TÍN THÀNH Thọ Trì KHỎI PHẢI TU vẫn thành Phật, vì sao? Vì Phật không có Vạn Pháp, đã không có Pháp nào có Chúng Sanh? Đối với Bồ Tát có Vạn Pháp, không có Hoàn Cảnh, nên Bồ Tát Nhiếp Độ Vạn Pháp chẳng lưu tâm đến hoàn cảnh. Về Phàm Phu không thể nhìn đặng Vạn Pháp, chỉ nhìn nơi mình có hoàn cảnh, nên chẳng nhận ra Vạn Pháp.

Trong ba giai đoạn trên ba tư thế khác nhau, nơi tư thế Phàm Phu thấy hoàn cảnh thuận nghịch ràng buộc ngăn cách, lúc mong thoát khỏi Phàm Phu Tính đặng an nhiên tự tại thì phải tu Pháp Môn CỔI GIẢI TÂM lướt qua các Hoàn Cảnh được gọi là THÙ THẮNG TÂM, khi có Thù Thắng mới có Trí Tuệ để lãnh hội Vạn Pháp tu trì PHÁ CHẤP MÊ đến tỏ pháp Sở Đắc CHÂN KHÔNG đã qua đặng nơi hoàn cảnh của Phàm Phu Tính, liền sau lúc đó phải thật hành Hạnh Nguyện cốt qua con đường BỒ TÁT HẠNH để tròn các PHẨM NGUYỆN, có như thế mới đứng trong vòng THÁNH đoạt đến Sở Nguyện. Bằng chưa thật hành Hạnh Nguyện, xa lìa Đạo Tràng trong thời gian ngắn phải mắc miếu vương vào các pháp lộn vòng Chúng Sanh Giới lâm nơi KIẾN DỤC. Còn Chư Bồ Tát thật hành Hạnh Nguyện, từ ĐẠO đến PHẨM không thiếu sót cốt Nhiếp Độ Vạn Pháp để tỏ pháp trọn Chánh Giác, Chư Phật Thọ Ký Thành Phật.

Pháp Độ Chánh Báo Chư Phật trọn quyền Ấn Chứng Thành Phật, Pháp độ Chư Phật Vi Diệu như thế nên thời Quá Khứ Thượng Kiếp. ĐỨC THẾ TÔN chưa Thành Phật đang còn Tu Sĩ, Ngài đến Cung Kính Cúng Dường, Chiêm Ngưỡng Lễ Bái ĐỨC NHIÊN ĐĂNG PHẬT, Đức Nhiên Đăng Phật mới Thọ Ký Trung Kiếp thành Phật với Danh Hiệu: BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT. Sau Đức Bổn Sư Thể Hiện Chỉ Đạo Thọ Ký DI LẠC TÔN PHẬT cùng các hàng Bồ Tát đến các Bậc Hữu Học, Vô Học đều thành Phật mỗi thời tùy hỷ, nơi DIỆU PHÁP LIÊN HOA KINH, đó lời chân thành quyết định.

Nói về Chánh Báo Thân Phật trong thời THƯỢNG KIẾP đặng thành tựu đứng bậc nhứt. Thời nầy các bậc tu trì Chánh Tín có hằng hà sa số, vô lượng vô biên thành Phật, qua giai đoạn THƯỢNG KIẾP, yếu kém căn cơ sai phần Chánh Tín chẳng đặng như trước, nên rất hiếm thành Phật mà đa số thành Tiên Đạo gọi là Đắc Quả, đến phần sau nữa càng ngày càng sa sút chánh tín liền đắc quả nơi Thần Thánh Đạo .

Thần Thánh Đạo đến thời Trung Kiếp rất hiếm, Thần Đạo được tôn sùng, vì Nghiệp Căn cầu đảo điên loạn mơ màng thành thử thời bấy giờ đối với Pháp Độ Chánh Báo Thân Phật chẳng còn ai biết đến, duy chỉ phát sanh ÁC ĐẠO tế lễ bằng máu huyết trâu bò. QUỶ ĐẠO sát sanh cúng tế bằng xương thịt súc vật sống. THẦN ĐẠO đánh đập bùa chú. MA ĐẠO khỏa thể phơi xác ép thân làm cho tất cả sống nơi Chú Ngải cuồng tín chịu nơi Biển Sanh Tử Bệnh Lão Khổ, cũng không ngừng các mối Đạo sư ếm gieo rắc ghê sợ kể không hết đặng.

Trước khi Tâm Nguyện nói rõ đến đoạn này:

TỰ TẠI ĐẠI BI ban bố cho Tín Chúng PHÁP TẠNG PHẬT GIÁO VIỆT NAM, lập Đại Lễ Chiêm Ngưỡng lễ bái cung thỉnh ĐỨC GIÁO CHỦ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Chứng Minh lời chân thành chủ yếu xưng tán pháp Tối Thượng mà Ngài đã từng Đại Bi chỉ dạy. Đến nay Hạ Kiếp lạc lối tu trở thành Hạ Pháp gọi là Mạt Pháp. Chúng con xin lễ bái đặng diễn nói lên lời chân thật, Cúng dường báo ân Đức Giáo Chủ cùng xây dựng ngôi Tam Bảo Chân Truyền, đồng thời mong cho các bậc tu Thức Tỉnh phát tâm trở thành Thượng Trung Hạ duy nhất.

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT


Lành thay! Lành thay! Đức Bổn Sư thể hiện đúng lúc vào cuối thời Trung kiếp, tuổi thọ của Nhân Loại đã giảm không ngoài 100 năm một kiếp. Ngài là vị cứu tinh. Ngài khéo đem Pháp Tối Thượng Chỉ Đạo. Ngài khéo đem Chánh Báo Thân Phật từ thời Thượng kiếp đã đặng hưởng đến cuối Trung Kiếp vẫn tồn sinh khỏi đoạn duyên Phật. Ngài tùy căn cơ, tùy vọng đảo, tùy mơ màng, tùy khởi niệm, tùy thọ ngã, sở ngã trụ chấp, tùy nơi chứng tri kiến chấp, tùy nơi Chánh Báo Phước Điền, Thọ Báo Ngạ Quỷ, Súc Sanh, Địa Ngục mà Ngài xướng lên 10 Danh Hiệu để cứu độ 10 lối nghi ngờ, 10 điều vướng mắc, 10 chốn thọ chủng Giới Sinh. Ngài lại chỉ bày Bốn Lối rành mạch tuyệt mỹ, để từng cấp, từng Bậc, từng hồi giảng giải cho các Bậc Năng Sở Kiến Tri Thọ Ngã trở thành Chính Kiến, thoát khỏi Kiến Dục, hoàn toàn Giải Thoát.

Thế nào là Bốn Lối Năng Sở Kiến Tri giải nói?

● Lối thứ nhất: NHƯ LAI PHÁP. Lối Như Lai Pháp nói pháp BÌNH ĐẲNG. Lối Như Lai Pháp xóa mờ Kiến Vọng, tiêu giảm vọng ước đảo điên tập nhiễm nơi THÁNH ĐẠO. THẦN ĐẠO. TIÊN ĐẠO. THIÊN ĐẠO nơi TAM THIÊN ĐẠI THIÊN THẾ GIỚI, Ba Cõi Sáu Đường, Ác Đạo, Quỷ Đạo, Ma Đạo, cho đến mộng tưởng Thành Phật Sở Đắc Chân Lý nơi KIẾN DỤC KIẾN NGÃ KIẾN CHẤP Vọng Ngã, Đảo Điên Mơ Màng, Cầu Mong thảy đều sạch sẽ, đưa cho các Bậc tu Chánh Kiến duy nhất Thọ Ký Chánh Báo Thành Phật.

● Lối thứ hai: Là PHẬT PHÁP nói về Quyết Chỉ Ấn Chứng Chánh Báo. ĐỨC BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT, Ngài đã từng nói tất cả sự Trang Nghiêm các Quốc Độ, tất cả Công Đức thành tựu sung mãn Chư Phật, các Tối Thắng Diệu Âm Chư Phật, các Ấn Chứng Thọ Ký trải khắp Chánh Báo Trang Nghiêm từng Quốc Độ Chư Phật. Ngài cũng đã nói lên nơi Chánh Tín Cúng Dường các hàng Đại Bồ Tát, các hàng Bồ Tát, các hàng Bồ Tát Ma Ha Tát cùng các Chư Thiên Hộ Pháp không thiếu sót ở nơi Kinh Pháp Vi Diệu Thậm Thâm để cho Nhân Loại tu tập Chánh Tín đặng Thọ Ký Thành Phật.

● Lối thứ ba: Là Bồ Tát HẠNH NGUYỆN, nói về Pháp Môn Nhiếp Độ, Pháp Môn Thu Nhiếp, Pháp Môn Tự Lợi Tha Lợi, Pháp Môn Lý Sự Đồng Tu.

Các Hàng Bồ Tát nương nhờ nơi Hạnh Nguyện có Trí Tuệ Giác Tâm, từ nơi Tâm Quán nhận thấy qua từng Pháp Môn Giải Thoát, qua từng Pháp Giới Giải Thoát, qua từng Năng Sở Trụ Chấp được Giải Thoát, qua từng Kiết Sử Nghiệp Lậu Giải Thoát, qua từng Thọ Ngã, Kiến Ngã, Chủng Ngã Giải Thoát, qua từng Sanh Diệt Diệt Sanh, Tu Chứng Vô Sanh Giải Thoát, qua từng SẮC-THỌ-TƯỞNG-HÀNH-THỨC Giải Thoát, qua từng THIÊN-TƯỞNG NHÂN-TƯỞNG CHÚNG-SANH-TƯỞNG THỌ-GIẢ-TƯỞNG Giải Thoát, qua từng Có-KHÔNG Thật Tướng Vô Tướng Tam Muội Pháp Môn Giải Thoát, qua từng Năng Sở Kiến Tri tập khí Giải Thoát. Hạnh Nguyện đến không còn môn Giải Thoát, đó là Giải Thoát.

● Lối thứ tư: Lối thứ tư nầy chung gồm các Pháp Môn chỉ dạy tu. Từ nơi Tu Tâm vì Tâm bó buộc, Tâm Vặc Mắc, Tâm Tham Vọng, Tâm Điên Đảo, Tâm Mong Cầu, Tâm Tự Ngã, Tâm Phân Biệt, Tâm Dị Biệt, Tâm Chướng Đối, Tâm Khinh Ghét, Tâm Chê Bai, Tâm Keo Kiệt, Tâm Ích Kỷ, Tâm Lừa Dối, Tâm Thù Hận, Tâm Tạo Tác. Do đó mà thở thành NGHIỆP, Tùy nơi Nghiệp sanh Hoàn Cảnh, Từ hoàn Cảnh sinh Ngăn Cách, bởi ngăn cách nên phải dùng Thù Thắng Tâm lướt qua các hoàn cảnh để mà tu, phải tu CỔI GIẢI TÂM cho đặng Thanh Tịnh Tâm Thọ Lãnh các Pháp. Lúc đã tỏ Pháp ít nhiều liền có Nghi Chấp, dụng Trí Tuệ phá Nghi giải Chấp. Đó chính là yếu môn thứ Tư vậy.

TỰ TẠI ĐẠI BI TÂM chẳng biết nói làm sao đây, Bốn Lối Chỉ Đạo tuần tự đón đưa linh động tuyệt mỹ làm cho tất cả Tứ Chúng đương thời của ĐỨC GIÁO CHỦ BỔN SƯ Giác Ngộ, thật vi diệu, thật tuyệt đích khó nghĩ bàn, khó tán thán lưu đến thời nay vẫn còn dấu vết Tam Tạng Kinh.

Tam Tạng Kinh đang còn giữa thời Hạ Kiếp, tuổi thọ Nhân Loại không đầy 80 năm trong một kiếp. Thần Đạo không còn, ÁC ĐẠO. QUỶ ĐẠO đã hết, vì nhờ Tiêu Giải Sát Sanh. Nhưng MA ĐẠO thịnh hành gấp vạn lần của thời Thượng Kiếp, Ma Đạo khôn khéo, bên trong Đạo Phật mượn Tam Tạng Kinh diễn nói, bên ngoài Đồng Bóng làm các Thần Linh.

Dù cho các Bậc tu hành Tín Tâm chăng, hoặc giả đã tìm đặng Chơn Tánh để tu nơi Tự Tánh, Nương vào Kinh Pháp chí Tâm đi nữa mà chưa tỏ rõ. Thế nào là Như Lai Pháp, thế nào Phật Pháp, thế nào Bồ Tát Pháp, thế nào Chúng Sanh Pháp để công dụng minh định tỏ rõ khỏi phải nghi ngờ, may ra tránh khỏi. Bằng còn nghi ngờ, còn chưa tỏ rõ vẫn bị lâm vào MA ĐẠO tàn phá.

Đến nỗi có những Bậc Minh Chánh tỏ rõ tỉ mỉ đứng ra Chỉ Đạo cốt đem đến nguồn sữa tươi nuôi dưỡng các con đang thèm khát, Thì MA ĐẠO tồi phá bên trong lập thành Đồ Chúng, bắt buộc đòi hỏi Minh Sư phải tuân theo Chương Trình bọn chúng. Chúng nào có tỏ rõ sự Giác Minh, chúng nào có biết được BỐN LỐI. Như Lai Pháp, Phật Pháp, Bồ Tát Pháp, cùng Chúng Sanh Tu Hành Pháp mà sử dụng Toàn Giác. Chúng chưa giảm TÁNH MA, chúng chưa Thật Hành Hạnh Nguyện, chúng chưa hoàn tất TỰ LỢI nơi mình, LỢI THA nhân loại. Chúng chỉ KIẾN DỤC chạy theo Danh Giả đòi hỏi thèm khát sự TÔN KÍNH bên ngoài mà trở thành như thế.

Có Bậc thật Tín Tâm tu lâu ngày chầy tháng, Trí Tuệ kém cỏi, Kinh Pháp dẫy đầy, thật đáng kính nể được ở nơi Kho Tạng Bảo Pháp. Nhưng chưa biết Sử Dụng Lời Vàng thì Kho Tạng trở thành vô giá trị. Chưa biết được nơi linh động cứu chữa căn bệnh mê lầm, cứ mãi ôm ấp lời Như Lai Pháp mà Thọ Ngã. Khi đã Thọ Ngã mới công dụng Giáo Phẩm của mình mà chỉ trích. Chớ có ngờ đâu lúc ĐỨC BỔN SƯ Ngài vì kẻ mơ ước THỌ NGÃ SỞ ĐẮC mà Ngài nói nơi Như Lai Pháp: NẾU CHẤP NHẬN MÌNH ĐẮC LÀ CHƯA ĐẮC. Cốt làm cho kẻ kia lìa Thọ Ngã. Đến nay Bậc Tín Tâm đem ra chỉ trích làm cho Tín Chúng tự hoá MA ĐẠO đua nhau tiêu diệt trở thành Tôn Chỉ Phật Đạo mất giá.

Từ Thân Tâm bên trong MA ĐẠO tàn phá, chỉ vì chưa Thật Hành Hạnh Nguyện, chưa thường tu Chủ Quán Tâm Giác cốt Giác Tâm đúng với Tinh Thần Phật Đạo, chưa Tỏ Tánh để nhận rõ BỐN LỐI mà sử dụng đúng lúc, đúng thời, đúng chỗ thì làm sao tránh nổi sự tàn phá của MA ĐẠO. Khi tu trì mong mỏi cho mau thành Đạo, tâm ý ưa chuộng nghe hoặc nghiên cứu Pháp nào là Pháp KHỎI TU mà Đắc Đạo, còn Pháp Môn phải tu thì cho đó là MÊ CHẤP, đâu có rõ Bậc đã từng rốt ráo mà phải Thọ Chấp Đạo Tràng. Đức Thế Tôn Ngài phải sử dụng Như Lai Pháp cốt làm cho Bậc Kia Chánh Giác.

TỰ TẠI ĐẠI BI TÂM, nói lên Thời Hạ Kiếp MA ĐẠO tàn phá PHẬT ĐẠO cực kỳ nghiêm trọng làm cho Phật Đạo chỉ còn Tấm Bảng Danh Hiệu, bên trong thì các Bậc Tu dật dờ theo Ma Chúng. Đến nỗi Nhân Loại bên ngoài phải kêu ca là MA GIÁO, một là Bất Tín, hai là Thức Tỉnh Chúng Tăng Phật Tử, nhưng nào có thấm vào đâu làm cho Nhân Sinh chẳng nơi nương tựa, chỉ còn có TIN vào ĐỨC BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT thời Trung Kiếp.

Đứng trước Thời Hạ Kiếp, đang ở giữa sự sợ hãi nghi ngờ Nhân Sinh. Dù cho có Minh Sư ĐẠI HÙNG ĐẠI LỰC minh xác huy hoàng cũng khó khăn trên con đường Chỉ Đạo, vì Bậc cầu đạo Chánh Tín chân thành hiếm hoi, chỉ có tu hành theo Tín Dụng, còn bên trong đeo đuổi Cuồng Tín để Tu, lỗi ấy chẳng do đâu mà có, bởi tại Thời Lạc Pháp mà ra, Vì sai hướng thiếu tình nên nó như thế.

KÍNH DÂNG PHỤNG HÀNH


Sau khi trích xong thời ĐẠO PHẨM, chúng con Tứ Chúng Mật Niệm chiêm ngưỡng ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ đã mở màn chỉ điểm trong Thời Hạ Kiếp làm cho Đời nầy và Đời sau được quân minh, nhìn thấy tia sáng của ĐỨC CHÍ TÔN một Kho Tạng Bảo Châu vô giá của Pháp Tối Thượng. Dù cho chúng con có muôn ngàn Xưng Tán chẳng thấm vào đâu đối với LÒNG ĐẠI BI, ĐẠI HỶ, ĐẠI XẢ của ĐỨC NGÀI.

Hôm nay, chúng con Tứ Chúng Pháp Tạng xin đảnh lễ phụng ghi mong cho tất cả các bậc tu hành thức tỉnh, nhận biết được Thời Pháp nầy chính là một Thời Pháp Thừa Kế THƯỢNG TRUNG HẠ duy nhất để BÁO ÂN Chư Phật cùng Tam Thế Chứng Minh lòng thành của chúng con.

TRUNG ƯƠNG HỘI THƯỢNG Kính Dâng Phụng Hành
Tứ Chúng Đồng Phụng Ghi Để Phổ Truyền
Ngày 14 tháng 11 năm Giáp Dần.