–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

6. VŨ TRỤ LÀ MỘT KHO TẠNG HÀM CHỨA

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 10389)
6. VŨ TRỤ LÀ MỘT KHO TẠNG HÀM CHỨA
Vũ Trụ chính là một kho tạng hàm chứa vô giá, không bao giờ Dư Thiếu, mất mát nơi đâu cả. Vũ Trụ còn tinh nhuệ gìn giữ cất giấu hình ảnh từ ngàn ngàn xưa nay vẫn y nguyên như cũ. Vũ Trụ còn sắp xếp hằng vô vô tỷ Cái Biết khắp nơi trong vũ trụ về với Trọn Biết của Vũ Trụ, Vũ Trụ còn sắp xếp tỷ tỷ chất phẩm, mỗi chất phẩm như thế có hàng tỷ tỷ thứ bậc, không bao giờ lầm lẫn sai biệt tí nào. Từ một giai cấp của con người nơi giai cấp đó có vạn vạn trình độ ý muốn tư tưởng khác nhau, đối với Vũ Trụ đã sắp sẵn, không lẫn lộn rất linh động tế nhị vô cùng.

Tất cả những vật dụng, từ cõi Trời đến cõi người chung khắp Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, khi nó bị hư hao tiêu mất, dưới mắt con người, dưới mắt các cõi cho đó là mất. Chớ đối với Thiền Sư nó vẫn còn, vì sao? Vì nó vào Kho Tạng của Vũ Trụ, đứng yên hay để yên, đến lúc có khởi sanh nó liền ứng chất thành ra hình sắc vật dụng như cũ. Cũng như có kẻ hút thuốc lá, điếu thuốc cháy, liền có chất thuốc trong khói thuốc, khói thuốc bốc lên hư không, nó tìm cây thuốc nhập vào gọi là Lá Thuốc, các phẩm vật như Trầm Hương các chất đốt thảy đều như thế, từ có Hình Tướng bị hoại tan rã vẫn trở về hư không Vũ Trụ không thiếu sót dưới mắt con người không thấy được cho đó là VÔ TƯỚNG, thật ra nó chưa phải HỮU hay VÔ chi cả. Nói chung lại từ vật dụng của con người cho đến Ngôn Hạnh cử chỉ và tư cách trình độ qua giai cấp, trong quả địa cầu nầy, đối với con người đã từng sống, đã từng thấy, đã từng nghe, cũng đã từng biết. Khi con người nhìn thấy nó tan rã, đương nhiên tự nó, nó trở về hư không Vũ Trụ vào nơi sắp xếp sẵn của nó, gọi là Hàm Chứa, chớ không mất đâu cả. Ví như: Khi con người nói ra, lúc dứt lời nói, con người ngỡ rằng lời nói kia mất, chớ thật ra lời nói còn mãi mãi, nó chạy vòng trong vũ trụ từng đoàn, quay cuồng trong hư không, bất diệt, chẳng khác nào như cuộn BĂNG thu thanh, khi cuộn băng thu xong, con người không thể nào nhìn thấy cuộn băng biết được nói những gì, phải cần lấy chiếc máy Phát Thanh thì chừng ấy mới nhận nghe đặng. Đối với con người, khi làm lúc nói, khi dùng lúc an nghỉ mỗi mỗi đều sắp xếp hư không Vũ Trụ, đến lúc hợp tình, hợp cảnh nó liền ứng hiện không sai tí nào cả.

TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN