–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

3. PHẬT ĐẠO BỊ NGOẠI LAI

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 10522)
3. PHẬT ĐẠO BỊ NGOẠI LAI
Theo thường lệ, mỗi năm, đến ngày 30 tháng 09 âm Lịch, cử hành Đại Lễ Chứng Minh hằng năm của Giáo Hội, cùng ngày Vía Phật ĐÔNG ĐỘ DƯỢC SƯ LƯU LY QUANG NHƯ LAI. Tất cả Tứ Chúng có Tín Thành đều tự ý về Trung Ương Hội Thượng dự lễ.

Từ năm 1975, cuộc Đại Lễ bắt đầu giảm chế. Tứ Chúng không được về tự do, vì sợ tập trung đông đảo lại thiếu phương tiện nghỉ ngơi, thêm vào đó cuộc đi lại khó khăn về xe cộ, nên mỗi nơi cử lấy một vài vị về dự lễ.

Tôi còn nhớ. Năm 1978 tôi về Trung ương, đường đi khó khăn, xe đò bị hỏng máy phải ăn nằm dọc đường, ngày hôm sau mới về đến Trung Ương, vào lúc 9 giờ sáng, tôi tắm rửa thay quần áo xong, bước lên Tịnh Thất hầu thăm ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ.

Ngài nằm trên chiếc ghế vải Nilon màu xanh nhạt. Trong Hội Thượng có hơi vắng người hơn trước kia, chẳng còn nhộn nhịp như mấy năm xưa nữa, chỉ gặp năm ba vị đang trang trãi Chánh Điện. Ngài nhìn tôi, nét mặt có vẽ vui mừng, hòa với nét suy tưởng. Tôi nhẹ cảm biết Ngài đang nhập Chánh Định, tôi lặng yên đảnh lễ ngồi một bên, chỉ thưa gởi vài điều vấn an sức khỏe.

Khi bấy giờ Ngài lần lượt hỏi thăm Tứ Chúng Sàigòn, từng vị đã tu, đang tu cùng bậc mới vừa nhập đạo, đâu đó xong xuôi, Ngài nói: Ông Tạng Bữu, Ông về Tôi rất mừng, Hiện Tôi đang hợp tùng cùng Chư Phật, hợp bàn về vấn đề Phật Đạo bị Ngoại Lai xâm nhập, nên chi đến thời này gọi là thời Mạt Pháp.

Tôi nói như thế để ông hiểu, ngoại lai nó từ nơi Phẩm đến Lượng di chuyễn thâm nhập, khiến các bậc tu hành mới cần đến Công Năng, Công Năng từ nơi Tâm Chí thiết tha cầu đạo, cốt lướt qua từng trở lực nơi Ma Nghiệp Ngoại Lai ngăn cách và lừa gạt, mới mong đoạt đến Sở Cầu Hoàn Lai Chân Thiện.

Bằng những bậc tu biết sáng soi rỏ đó là Nghiệp Thức nơi tư tưởng, nghiệp lực nơi nghiệp căn thời chính nó là ngoại lai khôn khéo đi đứng nơi khái niệm văn từ, diễn biến theo tư tưởng, có lúc ngỡ mình Giác, liền bị ngoại lai lừa dối, tu như thế rất phí phạm công phu, chưa hoàn giác lầm lạc ngoại lai đi vào Tà Kiến.

Ông nên nhớ: Theo tài liệu: Dưới sự nhận định Vũ Trụ với con người, tôi đã nói: Khi Đức Phật Thị Hiện nơi Ấn Độ, phái Thần Đạo trọn quyền Tế Lễ dùng sát sanh thú vật tế Thần, giai cấp con người với con người nô lệ, Oan Hồn uổng tử Ma Đạo dẫy đầy. Ngài nói đến đây, lặng yên trong giây lát Ngài nói tiếp. Theo tôi được biết không riêng chi Ấn Độ, tất cả các nước trên hoàn cầu thảy đều bị sống trong tình trạng mê tín nơi ngộ lẫn cái mê không thể nào chấm dứt.

Từ Ngày Phật Đạo thành lập thì Thần Đạo bắt đầu giảm nghiệp sát sanh, nhờ nơi ấn quyết nhân quả. Tất cả Nhân Sinh Tứ Loài nhận chân Phật Tánh, vì lầm nên phải hướng chịu nơi Sanh Tử mà bị Hạ Sanh. Nơi thuyết minh này nếu tận thấy thì nó sâu xa của kiếp luân hồi bị ngoại lai sanh tử. Đến ngày hôm nay, nghiệp sát tiêu giảm đối với các bậc tu hành về Đạo Phật, nhưng lại quá ư lệ thuộc ngoại lai Ma Đạo quấy nhiễm, từ nơi tâm trạng ý thức quan niệm, nên chi nơi Chùa Tháp các Chư Tăng tu trì cổ võ, từ bên ngoài hình thức Tu Phật, kỳ thiệt chưa thấu ngoại lai dung dưỡng Ma Lực, tự sống nơi hình sắc bên ngoài có sắc thái tu tập theo giáo điều của kinh điển đầy đủ hình thức. Nhưng bản thân nào hóa giải vô minh cốt tỏ rõ ngoại lai xoay chiều đủ hướng,chính nó là Nghiệp Thức Cá Tánh thọ ngã sự chướng chấp Lý chướng, chính nó khôn khéo ru ngủ, khéo khôn đưa đón, làm cho các bậc tu hành phần nhiều chưa hay biết, miễn sao tự mình xâm chiếm chức vị Cao Tăng Đại Đức, lại cùng nhau dung túng ngoại lai trở thành tu hành phe phái đồ chúng khắp nơi làm cho Đạo Phật càng ngày càng giảm giá trị tỏ tánh kiến tri Phật Đạo.

Đối với Đời, cùng bậc khách quan dân chúng, nhìn Đạo Phật với người Tu Phật, có lối sống cầu an với một đám rừng người tiêu cực mê tín. Tôi nói ra đây với tinh thần trách nhiệm, sự tu hành lầm lạc bị ngoại lai nên đa phần bị tình trạng nơi đây chưa phát triển.

Đứng nơi cương vị thuyết minh chỉ thẳng, nếu nói có một chiều, hay nói toàn diện thảy đều như thế thì chưa hẳn là đúng, vẫn có những bậc Tu Cầu tích cực, tu hành nghiêm túc đoan trang, tự sửa mình tu giải nghiệp, nương theo kinh điển làm tài liệu lời vàng. Nhưng tiếc thay chỉ tầm cơ hiểu biết phần nào, tựa như chỉ một miếng mồi tạm tu, tạm tỏ, liền tự cho mình Tri Đạo, cho đến bậc tỏ tánh chân không đã cho chính mình Sở Đắc. Nào có hay Chân Không có rất nhiều tu chứng bị chứng, đến thực chứng. Từ Phàm Phu triết học đến Tiên Thánh chân không, chung lại vẫn còn lớp lang ngoại lai diễn đạt, do nơi diễn đạt của ngoại lai mà Chư Bồ Tát phải tu trãi qua nhiều kiếp, Hành Thâm Pháp Giới, thi hành hạnh nguyện, kiểm điểm nội tâm trực chứng ngoại cảnh, cốt tỏ ngộ theo căn cơ, để khỏi lầm ngoại lai đề đạt thấp cao của cấp bậc tu chứng, hóa sanh hay bị sanh hoặc đặng sanh cùng tự sanh cứu cánh giải thoát.

Dưới sự tu hành có lập trường nhất định phải nhất tâm xem xét tư tưởng tánh chất Ma Nghiệp cản ngăn, không để cho ngoại lai xâm chiếm con đường Tu Phật đoạn duyên mới sở đắc chứng tri nơi luân chuyển trong bước đi đón đưa các bậc tu hành vào sanh tử, cho nên con đường Tu Phật từ nơi Tự Tánh Tỏ Tánh, chớ chưa đến Thông Tánh, khi đến mức Thông Tánh chớ chưa hẳn là Đạt Tánh. Lúc Đạt chớ chưa phải đã Tận Tánh, bằng Tận chớ chưa Thành thời sao ? Tình trạng nơi tu hành, các bậc tu chưa:TỎ THÔNG, chưa ĐẠT TẬN làm sao hoàn mỹ để THÀNH.

Bằng Pháp chấp tu đến nơi mơ màng, từ chổ hóa giải có hiện tượng Mộng Tưởng, khi Tự Tại Vô Ngại liền phát sanh Kiến dục, những sự việc tu hành trên thảy đều do ngoại lai điều động, nếu sa vào ngừng nghỉ có lúc phải bất tín sa ác đạo.

Ông cũng nên biết, tất cả Lý Sự hiểu biết chính nơi bản thân trí tuệ nghiền ngẫm qua lại, kiễm soát cho thật rốt ráo chớ nên tu một chiều hướng chấp nhận, cốt tỏ rõ ngoại lai xâm nhập mà rốt ráo. Trong trường hợp các bậc tu hành đã mấy ai ví bằng Thánh Nhân TRANG TỬ còn phải lầm trong ý nghĩ của mình mà chạy theo Ngoại Lai điều khiển phải thử Vợ hành sự Quật Mồ, huống chi các Tăng Ni đường tu chưa căn bản thuyết minh mơ màng làm thế nào khỏi lầm lạc.

Phải chi Trang Tử tận giác di chuyễn ngoại lai đối với tất cả con người, thì có đâu phải xẩy ra câu chuyện thử vợ Quật mồ, cho đến những bậc chưa thông thái, chưa tận đạt làm sao tỏ rõ con người đang sống, nó phải sống phục vụ ngoại lai nhiều hơn có lập trường soi sáng, vì vậy nên chi tâm ý thay đổi không ngừng, thèm khát vô cùng tham muốn, có như thế mới có cuộc đời đã mấy ai trung thành cùng ai, chỉ có bậc tu hành Tận Giác mới trung thành tín nghĩa mà thôi.

Thời Đức THẾ TÔN còn tại thế, vì Ngài Tận Giác nên tận biết ngoại lai xâm nhập tư tưởng mọi người, khi phát tâm tu hành, tâm thức tán thưởng, sự tán thưởng đó chính nơi ngoại lai nương theo tán thưởng trong đường tu, nó tùy nghi trí hóa mới có căn nghiệp, mới có những sự tàn phá đường tu, nên các bậc tu phải ngừa trước chớ lầm tưởng phát tâm dũng mãnh mà không có nó.

Đức BỔN SƯ Ngài mới nói trong hội trường, hiện diện có đầy đũ Tứ Thánh. Nói xong Ngài mới chứng minh, Vị Lai thời Mạt Pháp.

Ngài nói:Đương thời, các ông đảnh lễ Tôn Kính Ta làm bậc thầy chỉ đạo duy nhất của các ông, nói như thế chiêm ngưỡng lễ bái như vậy, chớ nào hẳn như thế, vì sao? Vì thân mạng của các ông đã từng chứa hàng vạn Thầy từng giai đoạn dạy các ông, cốt ngăn cách lời chỉ giáo nơi Ta, không chấp nhận Ta. Do nơi ấy mà các ông chưa lãnh hội lời chỉ giáo, nếu các ông có lập trường công năng, tiêu giảm các ngăn cản, qua các trở lực từng giai đoạn, các vị Thầy lần lượt ra đi, lần lượt giảm, thời các ông lần lượt lãnh hội nghe đặng, thấy đặng lời Ta đã từng nói, ngày nay mới nhận lãnh, Ngài dặn dò xong Ngài quay lại nhìn DI LẠC TÔN PHẬT Chứng Minh thừa kế gọi là ĐƯƠNG LAI HẠ SANH DI LẠC TÔN PHẬT.

Tuyệt tác thay! Đức BỔN SƯ, Ngài chu đáo đến thời sau, Ngài tận tường duy nhất chỉ có Đại Lực mới khiêm nhiệm đủ toàn năng với Ngoại Lai xâm chiếm. Lúc bấy giờ Đức Đại Lực mới công dụng Sắc Thinh Hương Vị mà không nhiễm cốt nương theo tường tận ngoại lai chánh giác. Đối với Đại Lực không riêng chi Nhân Sanh Tứ Loài, Vũ Trụ Tam Thiên, vì sao? Vì Đại Lực Viên Đạt huyền cơ đã từng nằm trong Bao Đãy, có quyền tháo gở ngoại lai độc nhiễm cho những bậc tín tâm tu cầu Tri Kiến Giải Thoát.

Ngài mới Ấn Truyền cho tất cả những bậc tu hành thời Lạc Pháp đặng tường tỏ và biết:Ngoại Lai xâm nhập nó là:Nghiệp Thức, Nghiệp Căn, Nghiệp Lậu cùng Nghiệp Chướng, thâm nhập gọi là Kiết Sử.

- Khi chưa rõ, chưa tận nó là VÔ MINH.

- Chưa Thông nó, là TÁNH di chuyễn là PHÁP TÁNH.

- Chưa đạt nó, là Pháp Thân.

- Chưa tháo gỡ còn mắc miếu nó, là PHÁP GIỚI.

ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ dạy đến đây, thở một hơi dài khoan khoái, mỉm cười đọc thi:

Ta muốn nói những gì sẽ nói.
Hiện tình này còn gói nơi tim.
Một mai bóng chiếu gương thềm.
Lời Ta đã nói từ đêm hóa ngày.


Ngài dạy tiếp, Ngài nói tiếp những câu thâm tình, nơi lời Ngài thốt, Thời pháp ngoại lai khá tỉ mỉ dễ nghe, nhưng đối với hàng Tứ Chúng chưa lãnh hội đầy đủ toàn vẹn, nên đồng đứng lên thỉnh cầu, khi được nghe Ngài chấp thuận ban hành trong Giáo Ngôn Ấn Chỉ, tất cả thảy đều mừng rỡ ghi chép phụng hành.

NAM MÔ THƯỜNG TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT
Ngày 16 tháng 04