–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

39. TỰ HÓA VẬT HÓA THẦN HÓA

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 9546)
39. TỰ HÓA VẬT HÓA THẦN HÓA
Thiền Sư từ mái Chùa Tây bước ra sân Chùa Tháp, Ngài ngồi trên phiến đá ở góc sân, nhìn dưới chân đồi suy nghĩ thời pháp SỰ VẬT HÓA,HỮU SANH HỮU TƯỚNG, sống chết Diệt Sanh Hóa thay đổi, đổi thay Tứ Loài chung khắp Bản Thể Tam Thiên Rồng Người Sinh Mạng Hóa, Lý Trí Hóa, cho đến Công Lực Công Năng Tự lực Tinh Thần Vật Chất, kiến tạo sáng lập không ngoài Sự Vận Chuyển Hóa. Tất cả thảy đều HỮU SANH HỮU TƯỚNG HÓA, HỮU SANH HỮU VẬT HÓA, cho đến Cây Cỏ Núi Sông, sanh nở không ngừng hóa, có hóa nên mới có hằng hà sa số các Cõi, Cảnh Giới, Chư Thiên - Tiên Giới, Thần Giới, Thánh Hóa Giới. Cõi nào lối sống theo Cõi nấy. Cảnh Giới thế giới nào sinh sống nơi thế giới nấy, Giới bị sống, không ngoài CHÁNH BÁO THỌ BÁO trong giới, gọi là CHÚNG SANH GIỚI.

Phần Chúng Sanh Thọ Giới chăm lo nghĩ ngợi không ngoài GIỚI chúng sanh thọ giới, mỗi chúng sanh thảy đều lẽ sống sự sống lệ thuộc hoàn cảnh giới, dù cho vươn mình đến đâu chăng không thể thoát hoàn cảnh hiện tại, gọi là Giới của mỗi một chúng sanh giới. SỰ HÓA VẬT HÓA không quá phạm vi giới hạn. Khi nói đến GIẢI THOÁT, tu Pháp Môn Giải Thoát, chúng sanh có đủ tiềm năng, tìm đường giải thoát bằng TỰ TU, TỰ HÓA vẫn LIỄU SANH THOÁT TỬ, thay đổi Cảnh Giới như:Từ ĐỊA NGỤC sanh NHÂN THIÊN, hoặc Nhân Thiên lên Cõi TIÊN, cho đến TỊNH ĐỘ là cùng tận. Dù cho Bậc gặp THIỆN TRI THỨC hướng dẫn chỉ đạo, yếu kém TIỀM NĂNG TINH TẤN, Thọ Ngã Giả Tưởng thờ ơ, chưa có TINH THẦN, thời vẫn khó giải thoát.

Thiền Sư nở nụ cười, khoan khoái tiếp nói:Tự Hóa Vật Hóa Thần Hóa, ba hệ thống chung gồm nhau, trở thành MỘT. Chúng sanh vẫn có sẵn TỰ HÓA khắp khắp, quán soi VẬT HÓA đến tinh thần đào tạo HÓA, thành ra mới có từng trình độ, giai cấp hóa trong vòng giới hạng hoá sanh.

Thiền Sư êm lặng nhìn trời Tây tiếp nói:Vòng đai PHÁP GIỚI, riêng mỗi chúng sanh đều một DỤNG thọ trì một GIỚI, biết yên phận không gây hấn nhau thời chẳng có chi để giải nói. Vì sao? -Vì Thọ Trì là đã chấp nhận, nhận lãnh làm CHÚNG SANH GIỚI, chúng sanh an hoà, sống yên trong GIỚI DỤNG, khi biết rõ Giới Dụng nơi mình, liền đặng biết Giới nào Dụng nấy, miễn thực hiện TRÒN DỤNG là xây dựng TỊNH ĐỘ GIỚI cho mình. Bằng toàn thể thực hiện, đồng hiện TỊNH ĐỘ GIỚI muôn phương BỒ TÁT cúng dường, còn chi là Giới hay chúng sanh Thọ Giới nữa.

Còn Sinh Vật có THỰC VẬT, ĐỘNG VẬT. THỰC VẬT yên phận hơn loài Động Vật, các loài Hữu Sanh Hữu Tướng. Tướng các loài đều giải thoát, nhưng Động Vật Tâm Thức chưa giải thoát. Vì sao? Vì Động Vật BẢN NGÃ tranh giành, mắc miếu chưa giải thoát. Thực Vật như Cây Cỏ, Núi Sông, Sơn Hà Đại Địa vẫn sống THỰC DỤNG THỰC HÓA, THỰC SANH PHẨM CHẤT, đồng TÁNH TƯỚNG, nên hoàn toàn Giải Thoát từ lâu.

Động Vật có thể nói đến con người. Con người khôn ngoan hơn Động Vật nên Thế Giới của con người làm chủ các loài Động Vật cây cỏ núi sông. Con người khôn ngoan hơn con người, biết vươn mình có TRÍ phát minh, lợi ích cho đa chúng, chính mình đặng lợi, gọi là NHÂN VẬT hơn con người đủ mọi mặt, tùy theo Nhân Vật thực hiện. Bằng bộ óc phát minh dục lợi riêng mình, chẳng có lợi cho Đa Chúng lại thiệt thòi nhiều kẻ khác, như:nhân vật cướp bóc mưu sĩ hiểm sâu chẳng hạn, còn thua hơn con người đang sống lương thiện là khác.

Nhân Vật thì không thiếu, Nhân Vật có hai hạng NHÂN TÀI cùng THIÊN TÀI, Bậc Thiên Tài phát triển thành THÁNH NHÂN, THÁNH TRIẾT chẳng hạn. Bậc Nhân Tài phát triển thế giới VĨ NHÂN hiện đại. Bậc Nhân Vật có TÀI ĐỨC rất hiếm, có Tài chưa có Đức vẫn Nhân Tài thường nhân. TRÍ cùng ĐỨC nó nâng NHÂN PHẨM con người, dù có Tài cho mấy chăng vẫn không qua được ĐỨC điều hành TRÍ, TRÍ kiểm chứng ĐỨC trở nên an nhàn sung sướng nhất trần gian.

Thiền Sư nói đến đây nhìn cảnh Trời Mây bao la vô tận, chỉ có TÂM HỒN mới kiểm chứng trời mây, nỗi niềm Ngài đã từng bày tỏ thăng trầm chịu đựng bước đường Tu Chứng trời mây cùng Thị Chứng. Nên chi Ngài nói: Từ nơi TINH THẦN cao đẹp sạch sẽ, thì TỰ TÁNH không ngã về một bên: Tự hào, Tự Ái, Tự Mãn, Tự Tôn. Khi bấy giờ mới SỰ Hóa Vật Hóa thảy đều trong sạch bình thoảng: TỰ HÓA sẵn BÌNH, VẬT HÓA chứng Tri TRI KIẾN, thì THẦN HÓA dung thông GIẢI THOÁT khổ ách nơi chốn lầm than khổ đau. SỰ Hóa VẬT Hóa, TỰ Hóa VẬT Hóa THẦN Hóa là NGŨ UẨN GIAI KHÔNG. ĐỘ NHẤT THIẾT KHỔ ÁCH, không ngoài vạn pháp như HUYỂN HÓA.

Ngài trầm ngâm thẩm xét. Vũ Trụ bao la rộng lớn, Bản Thể lại vô biên, còn PHÁP THÂN hàm chứa hằng hà sa số vô lượng vô biên chúng sanh giới. PHÁP thời trùng trùng duyên khởi diệt sanh, sanh diệt không ngừng, chúng sanh lầm NGŨ UẨN Trụ chứng nơi HUYỂN HÓA cầu an, làm cho Vũ Trụ Bản Thể dẫy đầy Pháp Giới Vô Minh, không thể lọt một mũi kim hay sợi tóc tìm ra ánh sáng TRÍ TUỆ, làm thế nào giải thoát hoàn CHÂN THIỆN MỸ với chúng sanh?

Thiền Sư nói: Hỡi các THIỆN CHÂN TỬ! Bậc cầu Đạo Bồ Đề nên có TINH THẦN TÍN NGƯỠNG, nên Y TÔN Y CHỈ lời dạy PHẬT TÔN, chớ sai đường lệch hướng tinh thần tín ngưỡng. Vì sao? Vì tất cả Sự Hóa Vật Hóa cho đến tu cầu chưa có tinh thần tu học chưa bao giờ tu đạt đặng. Tinh Thần là một khởi điểm đầu tiên đến cuối thành công THẦN HÓA, từ thờ ơ đến CHÍ DŨNG Hóa, từ lười trễ biếng nhác, đến TINH TẤN siêng năng, từ chưa tìm ra cái sống, TINH THẦN HÓA tìm đặng cái sống an vui BẤT DIỆT. Chưa có Tinh Thần TÔN ĐẠO, Đạo nào Thần Hóa đặng thọ lãnh Giáo Pháp Biệt Tôn Vô Thượng Đẳng Chánh Giác?

Bậc Tu Phật không căn cứ lâu mau nhiều ít, tu như thế nào vẫn cứu vãng lầm than, hay xây dựng Đạo Đức thân Tâm, lúc TỰ HÓA không ngoài ĐỨC TÁNH chính mình HÓA, không ngoài Thiện Căn, từ lời nói đến việc làm thảy đều bình tĩnh không làm mất Công Quả tu hành. Nhìn ngoại cảnh Vật Hóa Tâm không chướng đối, giải gây hấn nóng giận, về THẦN HÓA khôn ngoan ĐẠO HẠNH, chớ mưu sĩ làm tổn thương Đạo Đức, thiệt hại chúng sanh quần chúng, gìn giữ như thế tu như vậy thời cứu vãng lầm than, bảo toàn Công Quả.

Bằng bậc tu cầu Diệu Quả GIẢI THOÁT, nên vươn mình nơi HẠNH NGUYỆN BỒ TÁT,tất cả thảy đều tu BẢN NĂNG Hóa Giải Nghi Chấp, hóa giải các Nghiệp đồng thời NHIẾP THÂU tránh lầm lạc, nơi TỰ TÁNH HÓA GIẢI NHIẾP THÂU là hai MÔN cần thiết cho TỎ TÁNH, Tu có HÓA GIẢI mới có Tiến Bộ và Thành Công, có NHIẾP THÂU mới có lãnh hội lời Vàng, nhận chân từ thế gian đến xuất thế gian TẬN THẤU.

Thiền Sư nói: VÔ MINH là gì: -Phải chăng Vô Minh điều chính chưa biết sanh ra đối tượng chấp, hóa mê, nên Hóa Giải chấp mê, gọi là phá Vô Minh Mê Chấp, nhiếp thâu gần chúng sanh cốt tỏ thấu chúng sanh, các hành vi thọ ngã giả tưởng nhiếp thâu mình khỏi lầm, Giác Ngộ. Bậc tu cầu Diệu Quả, NHẤT TÂM HÓA GIẢI NHIẾP THÂU, sạch giải, TẬN THẤU, trưởng thành PHẬT ĐẠO.

Nơi Tự Hóa Vật Hóa Thần Hóa tùy theo thứ lớp giai cấp trình độ chúng sanh giới tự hóa, gọi là tùy Nghiệp Thức Hóa như : Cảnh sanh tình, vui buồn sướng khổ hóa, tham vọng ưa thích hóa. Bậc tu cầu Diệu Quả lúc duyên khởi tự hóa SẮC-THỌ-TƯỞNG-HÀNH-THỨC, nghĩa là: Sắc, Hình Sắc hay Sắc Tướng về tiền bạc, công danh, hiện tướng tiền bạc và công danh. THỌ, tham muốn tiền bạc công danh, TƯỞNG tượng tiền bạc công danh. HÀNH, hành động theo TÂM THỨC đạt cho đặng tiền bạc công danh, nguyện vọng khởi sanh của mình. Trên đây là lầm lạc TỰ HÓA, chúng sanh tự Hóa SẮC-THỌ-TƯỞNG-HÀNH-THỨC là mức đo NGHIỆP để cổi giải Nghiệp. Sắc-Thọ Tưởng-Hành-Thức, một điểm DUYÊN KHỞI GIẢI Nghiệp hay THỌ Nghiệp, THOÁT Sanh hay THỌ sanh nơi KIẾN DỤC. Tùy các bậc tu cầu dung lượng.

TỰ HÓA không phải tự nhiên như nhiên hồn nhiên hóa, nó là TRỰC NGỘ TRỰC GIÁC không có văn tự nên mới có LIỄU NGỘ, ĐẠI NGỘ, nó nương nhờ TINH THẦN CÔNG NĂNG Sở Đắc CHỨNG TRI Tu Cầu DIỆU QUẢ HIỆN SINH HÓA. THIỀN SƯ gật đầu nói: Đa phần các pháp môn chỉ có phái THIỀN MÔN chiếm trọn TỰ HÓA VẬT HÓA THẦN HÓA mà thôi. Vì sao? Vì phái tu TỊNH TUỆ là Thiền Môn, TRÍ TUỆ rất cần phát triển từ nơi TINH THẦN cao đẹp THẦN HÓA hiện sanh. Có Trí Tuệ mới có Tự Hóa không lầm, QUÁN soi không lạc là VẬT HÓA thành thử TỰ VẬT THẦN Hóa do THẦN HÓA phát huy, chưa có Thần Hóa thì chúng sanh nằm yên tê liệt. Tất cả chúng sanh sống chết vươn mình hay lười trễ chỉ có Tinh Thần phấn khởi linh động thanh thoát không ngoài Tinh Thần, Thần Hóa mà ra.

THIỀN MÔN. TÍN-HẠNH-NGUYỆN mở đầu bước vào nhập môn, phải TÍN NGƯỠNG Giáo Môn. Dụng HẠNH Tọa Thiền gọi là THIÊN Hạnh, Thề NGUYỆN tu Tọa Thiền Bất Thối. Hành Giả Thề Nguyện Tọa Thiền không Ly Tọa, chưa Đắc Đạo thề chưa lìa khỏi CỐC Thiền. Thiền Môn là một TÔN nâng TINH THẦN hơn Vật Chất, khi Đắc Đạo xong, Tinh Thần lẫn Vật Chất thảy đều tu, gọi là SONG GIÁO hay VIÊN GIÁO. Không lấy, chẳng bỏ nơi căn bản không ngoài TỰ HÓA, VẬT HÓA, THẦN HÓA rốt ráo CHÁNH GIÁC.

Phần HÓA chủ yếu có TINH THẦN mới có THẦN HÓA, Thần Hóa Thân Tâm thoải mái mới có Trí Tuệ Tự Giác, Tự Giác mới Tự Hóa giải nghiệp, nghiệp thì hàng hàng lớp lớp chúng sanh thảy đều có Nghiệp, Thần Hóa từ Nhân Thiên Lục Đạo các Cõi trong Tam Thiên đâu đâu vẫn có nghiệp, nếu chưa có Trí Tuệ Thần Hóa thì làm thế nào giải nghiệp, khi nghiệp an trú nơi nào phải công dụng nơi nơi hóa giải. Dù cho có tu học thuộc Bát Nhã Ba La Mật chăng nhưng chưa có TRÍ TUỆ CỨU CÁNH THẦN HÓA dung thông, thời Bát Nhã kia vẫn chưa thâm nhập làm sao tu đạt rốt ráo? Thiền Sư nói xong đứng lên, rời khỏi phiến đá đang ngồi, bước đi về hướng Chánh Điện. Hai Chú Tiểu chờ sẵn hai bên, Ngài chiêm ngưỡng TÔN PHẬT chú nguyện cho chúng sanh nên vun trồng CÂY BỒ ĐỀ TÂM NGUYỆN. THỌ GIÁO Lời PHẬT VƯƠNG.

Kính dâng Đại lễ ĐÔNG ĐỘ DƯỢC SƯ ngày 30-9
TỨ CHÚNG PHỤNG HÀNH