Tôi còn nhớ, lúc bấy giờ vào thượng tuần tháng 2 năm 1979, ĐỨC TĂNG CHỦ TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN chính là ĐỨC DI LẠC TÔN PHẬT giá lâm Sàigòn lần thứ Tư, tại nhà ông bà hiệu may y phục Hoa Hậu, đường Cao
Thắng. Theo thường lệ mỗi chiều thứ bảy Ngài khai thị cho Tứ Chúng đến dự nghe, hay thọ lãnh tu trì.
Có một hôm đầy đủ Tứ Chúng, từ hàng Thượng Trí đến Hạ Trí, viên chức hồi hưu và các chú nhỏ trẻ trung lao động, họ đồng nhau tề tựu, tự xếp chỗ ngồi hình thành bán nguyệt. ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Ngài ngồi trên nệm nhỏ, khăn trải vải vàng, trước mặt Ngài có bình tách trà để thấm giọng. Ngài an tọa trang nghiêm đỉnh đạt, nhìn quanh Tứ Chúng một vòng, in tuồng nhận xét dưới sự tín tâm, Ngài mới tùy theo nhu cầu mà chỉ dạy.
Tôi thấy các ông, Thiện Nam Tử, Thiện Nữ Nhơn có tâm chí cầu đạo Bồ Đề. Có chân thành thiết tha cầu đạo tỏ ngộ. Nhưng tiếc thay! Có tín tâm tu cầu, nhưng nơi tu đó nó trở thành Tham Cầu lầm lạc, ưa thích nhiều môn, nhiều pháp tu cầu cao siêu nơi ảo vọng, do đó nên chưa biết giá trị bảo pháp như thế nào, để thấu rõ giá trị của tu cầu lãnh lấy. Do lẽ ấy, nên ngày hôm nay Tôi dạy các ông nhận chân giá trị bảo pháp.
Ngài nói: Giá trị nơi Bảo Pháp chưa phải tu nhiều mới đủ. Chưa hẵn tu ít mà đặng, chỉ tu trong một Phẩm Hạnh làm tròn Phẩm Hạnh vẫn đủ môn. Vì thế nên Phật mới để lại PHÁP MÔN chư Bồ Tát nhận lãnh chỉ đạo.
Khi bấy giờ Tứ Chúng lặng yên, nhìn về ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ. Ngài đỉnh đạt nghiêm túc nói:Các ông vẫn chuyên trì một Môn chu đáo liền thành tựu, vì sao? Vì mỗi một Môn diễn tiến toàn diện, cho nên Đức THẾ TÔN Ngài nói:Mỗi một Pháp nó đầy đủ Bá Thiên vạn pháp, lãnh lấy một pháp thành Phật.
Bậc tu hành, kể từ sơ khởi đến tận cùng, nên tu trì gìn giữ Công Đức Phẩm. Công Đức Phẩm nó có giá trị vô kể, không thể nào diễn đạt sự diễn tiến nơi nó đặng, bậc chuyên trì tinh tấn chuyên trì mới nhìn nhận, từ nơi một quan niệm nhỏ nơi Phẩm Công Đức đến kết quả quá ư rộng rãi bao la vô tận Chánh Giác.
THẾ NÀO LÀ: TỪ MỘT QUAN NIỆM?
Đa phần các bậc tu hành, từ bậc Xuất Gia tu lập Công Quả, đến bậc tại gia phát nguyện tu Công Đức Phẩm thảy điều quan niệm: Tu hành phải có Công Đức, nào là hương đăng, hoa quả Lễ bái, cúng dường Tam Bảo, cúng dường chư Tăng. Xây chùa dựng tháp mỗi mỗi đều bổ sung nơi Công Đức, thông thường, thường lệ các ông đã biết, rất nhiều quan điểm khác nhau, không ngoài cầu vái nơi sở nguyện của mỗi người.
Từ một quan niệm hữu lậu trên đến tu Phẩm Hạnh Vô lậu Công Đức Phẩm liền diễn tiến theo lên từng mức độ trình độ thọ trì Bảo Pháp, chừng đó mới nhận định cao quý của Bảo Phẩm.
Quan niệm hữu lậu là Y Áo cúng dường, Phẩm vật cúng dường, hương đăng hoa quả, xây chùa nuôi Tăng. Còn Vô Lậu tín tâm phụng hành Công Đức, đa phần bậc sơ khởi tu hành còn quan niệm về nơi Phước Báo Nhân Thiên hay tu hành thoát sanh về TỊNH ĐỘ Tây Phương Cực Lạc. Căn cứ nơi Công Đức Phẩm thì tùy theo sở nguyện mà thành.
Bằng có Bậc tu Công Đức Phẩm, kiến tạo công năng cơ bản tu cầu Tri Kiến Giải Thoát. Nương nhờ kiến tạo công năng, nên bảo trì công quả, phục vụ Công Đức không kể lể. Gặp kẻ ngoại giáo dèm pha, Bậc này gìn giữ thân tâm không hờn giận, chủ yếu chuyên trì công quả. Từ nội tâm đến ngoại cảnh vững vàng không cầu báo, liền Phẩm Hạnh Diễn Tiến, tu trong thời gian. Từ nơi Bố Thí không kể lể đến Trì Giới Tinh Tấn, Nhẫn Nhục thảy đều nhất tâm cố giúp. Càng giúp mọi người chu đáo bao nhiêu, vẹn toàn không cầu tri ân trả nghĩa, gọi là Trí Tuệ Thiền Định. Nếu Bậc này có Tu Thiền lại càng quý, bằng chưa Tu Thiền vẫn có Trí Tuệ sáng soi.
Lúc sáng soi Sửa Tánh, làm cho từng lớp người phù hợp trở thành Đạo Đức, đạo đức này sung vào Hạnh toàn diện gọi là Phẩm Hạnh. Từ nơi Phẩm Hạnh thi hành Lục Ba La, được chí thành Ba La Mật Đa, nên gọi là tu hành Bát Nhã Ba La Mật Đa vậy.
Từ đó mới bước vào con đường tu Bồ Tát Hạnh mà đặng sáng soi tất cả Tánh của Nhân Sanh Tánh, tạo thành Pháp Giới nên gọi là Chúng Sanh Giới. Nơi Chúng Sanh Giới này chưa hẳn riêng loài người, nó chung gồm tất cả đều thọ chấp mà hoá sanh ra đủ loài. Từ các Sanh Vật đến Vạn Vật cùng con người, Tiên Thần Thánh Hoá thảy đều bị giới sanh, luân chuyển nơi kiếp luân hồi sanh tử. Bậc này nhìn khắp Thế Giới vũ trụ gọi là: THỂ. Bằng lớp lớp Chúng Sanh Giới được gọi là PHÁP THÂN, Sở Đắc Pháp Thân Phật.
Nhờ Công Đức Phẩm, nhìn nhận Thị Chứng Pháp Thân nên chi Tỏ Ngộ đặng Pháp và Tâm đều duy nhất, liền vui mừng nói:
-Tâm tiêu biểu cho Tánh, còn Tướng vốn là Pháp thảy đều MỘT, không hai. Thật kỳ diệu thay! Có Tướng có Tánh kiến tạo hoàn cảnh. Không Tướng có Tánh vốn sẳn như nhiên. Có Tâm chưa Pháp tư duy tịch tịnh
Khi bấy giờ Công Đức Phẩm Hạnh này, chỉ thực hành tròn duyên, tròn nguyện gọi là Công Đức cúng dường Như Lai. Nhờ Như Lai, nương vào Như Lai mà dung thông Pháp Giới, thị chứng Vô Sanh Pháp Nhẫn. Đó phải chăng Bảo Pháp cao quý giá trị, khó nghĩ bàn chăng?
ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Ngài dạy đến đây, nâng tách trà thấm giọng, nhìn khắp Tứ Chúng xét xem có nhận lãnh đặng phần nào. Ngài dạy tiếp: Thật ra Tứ Chúng nghe, tôi được nghe vui mừng khó tả, muốn đứng lên tán thán tri ân, nhưng chưa kịp, Đức Tăng Chủ liền dạy:
- Các ông nên biết: Mỗi một Phẩm Hạnh Diễn Tiến giá trị cao quý như thế, đã có Bậc thực hành kết quả đi trước. Kẻ tu trì đi sau phải cố gắng thi hành. Chính ra, như tôi hiện nay hoàn mỹ vẫn nương nhờ Công Đức Phẩm, nẩy nở công năng, từ thấp trưởng thành Tối Thượng Chánh Giác, đoạt đến Vô Thượng Phẩm, khó nghĩ bàn.
THẾ NÀO LÀ VÔ THƯỢNG PHẨM?
Vô Thượng Phẩm. Các ông đang sinh sống với tôi, các ông đang ngồi ngay trước mặt tôi, các ông chỉ nhìn tôi bằng đôi mắt vừa tầm cùng nhận thức lãnh hội với Công Đức nơi các ông đang tu, chớ nào vượt tầm Công Đức Phẩm? Tôi thường nói, hoặc giả hay nói hai chữ THỊ HIỆN, các ông chỉ Tin Vâng Kính tâm tình nhận lãnh, chớ nào hay biết chi nơi Thị Hiện của Tôi. Nếu so về Phẩm, tôi và các ông xa hằng bá thiên vạn ức do tuần, khó tường tận là như thế. Chỉ có Chư Phật mười phương, đã từng Phẩm Hạnh Bá Thiên vạn ức Phật, trở thành Vô Lượng Công Đức Phẩm, mới nhận thấy nhìn thấy tường tận nơi Thị Hiện của Tôi mà thôi.
Đối với Phẩm Hạnh, thấp cao từng thứ lớp, vì Lý Trí nơi Công Đức Phẩm xuất xứ khác nhau, cho nên Phẩm Hạnh nơi Bồ Tát Hạnh nói ra một câu, hàng Nhị Thừa như:Thinh Văn, Duyên Giác, khó nghe đặng, làm sao nhìn thấu Phẩm Hạnh Bồ Tát phải phương tiện, công dụng hạnh Thinh Văn, hạnh Duyên Giác để giúp Thinh Văn Duyên Giác tu trì Công Đức Phẩm. Thì Bồ Tát làm sao thấy nơi Thị Hiện của Bậc Vô Lượng Phẩm, cớ sự như thế nên các ông không thể nhận thấy hay đặng thấy Thị Hiện.
ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ Ngài dạy đến đây, lặng thinh ra chiều đắn đo suy nghĩ. Bất chợt Ngài nói: Tuyệt tác thay! Vì duyên gì ngày nay TA nói lên lời Thị Hiện. Các ông hãy nghe lời nói thật nơi Ta:
Chính Ta hạ sanh là bổn nguyện chung cùng Chư Phật, đem về lượng mà nói thì Ta với các ông như nhau, chỉ nương nhờ Phẩm Hạnh Vô Lượng Phẩm nên Chư Phật mới đồng đẳng hiện thân cho bổn nguyện hoàn mỹ nên chi:
Tất cả hoàn cảnh diễn cảnh đương thời Hạ Lai Mạt Pháp, Chư Thiên kiên sợ, Chư Tiên tránh né, Ngũ Trược Ác thế đến Thiên Thần thảy đều xa lánh ủy mị tác quái, chẳng dám đến gần nơi nhân thế. Vì sao? Vì nhân sinh bị sanh đương thời Mạt Pháp Tận Độ, nơi thời tận độ nó độc ác chẳng kém thời Thượng Sanh, vì như thế nên từ hàng Sơ Trụ Bồ Tát phải điên đầu vì Chúng Sanh thường Chấp, bị trụ nơi Lý Chướng Sự Chướng, không làm mong được, chẳng tu trì ưa chứng đạo. Còn hàng Nhị Thừa phải ẩn dật trong rừng sâu cầu lấy lối sống tạm yên, vẫn bị quấy nhiễm. Ta liền Thị Hiện, Công Lực, Đại Lực Tôn Phật mà gánh chịu.
Khi Ta đăng đàn thuyết minh hoặc giải vạn pháp Tối Thượng trang nghiêm, khai thị liền có ĐỨC DIỆU ÂM PHẬT cùng Chư PHẬT mười phương đến chứng thị. Bằng lúc Ta chứng minh Tứ Chúng, hay hành lễ có Chư Phật chứng giám. Ta kêu gọi Chư Long Thần cùng tất cả các hàng Bồ Tát tề tựu hộ trì, liền có ĐỨC BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT Thị Hiện tại chổ.
Lúc Ta Tĩnh Tọa an tọa chánh định viễn đạt, tất cả thảy đều viễn thông, thần thông, thị chứng từng sát na quán sát, giao cảm Tam Thiên, Tam Thế Phật, cùng các Chư Thiên, vẫn chuyễn Tam Muội mỗi mỗi điều Thị Hiện tại nơi nơi chốn chốn, đều đồng đẳng TỲ NÔ GIÁ NA PHẬT, chủ trì danh hiệu TỊNH VƯƠNG PHẬT giúp đỡ. Hôm nay Ta thành thật tuyên rõ Bảo Phẩm duy nhất tu đạt không ngoài Công Đức Phẩm Hạnh diễn tiến thành tựu vậy.
Ngài dạy đến đây Ấn Chỉ tuyên đọc bài thi năm trước, in tuồng nhắc nhở Tứ Chúng sáng soi, chính bản thân nơi mình Công Đức Phẩm Hạnh mà Chánh Giác. Ngài đọc:
Ứng Thân Long Thọ vẹn tuyền.
Còn TÂM. TRÍ. ÓC của Tiên-Thánh-Thần.
Giác hoàn chính thật là THÂN.
Tại sao chưa tỏ phân vân nỗi gì?
Tìm đâu nhìn lại Bài Thi.
Lời Ta đã nói những gì PHẬT NGÔN?
NAM MÔ DI LẠC TÔN PHẬT
Ngày 20-04-1982