Đồng Nghiệp đồng vương rất tỏ tường,
Vợ chồng con cái... nối tình thương,
Đến khi biệt nghiệp sinh ra quái,
Sát hại chồng con vốn lẽ thường.
Giòng đời cứ thế mãi buông trôi,
Hết kiếp này qua, kiếp khác trồi.
Vướng vít luân hồi đâu chấm dứt,
Chỉ vì: Mỗi Nghiệp, mỗi tình thôi.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN