Đạo hay đời tê tỉ sắt son,
Hiên ngang đâu há mỏi mòn,
Bên trong Bảo Pháp, ngoài choàng cư nhân.
Người Cư sĩ, nào cầu danh giả,
Lòng nhủ lòng,đồng hóa nhân sinh,
Dụng đời để chỉ viên minh,
Biết chăng,chăng biết lộ trình thế thôi.Người Cư Sĩ, khúc nôi tường tận,
Đâu nào đâu vướng bận non sông,
Tình chung vui sống nhịp đồng
Đạo tràng khắp khắp, nói không bến bờ.Người Cư Sĩ, lời thơ êm ả,
Nhiên như nhiên hồn thả muôn phương,
Cùng thế nhân đồng diễn tấm tuồng,
Đứng chung một cảnh không vương thế tình.
Người Cư Sĩ, xây nền Chánh Pháp,
Nguyền thề nguyền đền đáp ơn sâu,
Nên chi chẳng có danh cầu,
Miễn sao chân lý trước sau giải bày.
Người Cư Sĩ, vết chân người Cư Sĩ,
Bổn nguyện nầy chung thủy tình son,
Hai vai, một gánh không mòn,
Đạo Đời hộp nhất, trường tồn Phật Tôn.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Ngày 21-01- năm Tân Hợi ( l97l )