- 1. MINH ĐỊNH VỀ NHƯ LAI THIỀN
- 2. THẾ NÀO KHÔNG TÀ NIỆM?
- 3. THẾ NÀO CHẲNG KHỞI VỌNG?
- 4. THẾ NÀO LÀ HÀNH DỤNG NHƯ LAI?
- 5. THẾ NÀO LẬP CHỈ KHÔNG TRỤ?
- 6. THẾ NÀO LÀ LẬP THỂ GIÁC?
- 7. TẠI SAO PHẬT THUYẾT PHÁP ĐƯỢC GỌI LÀ BẢO PHÁP?
- 8. THẾ NÀO LÀ SÁU CỬA THIỀN MÔN?
- 9. THẾ NÀO LÀ BỐN TƯỚNG GIẢI THOÁT?
- 10. MINH ĐỊNH VỀ THỂ TÁNH CỦA THIỀN
- 11. TẠI SAO THIỀN TÔNG TÂM TRUYỀN TÂM LIỄU NGỘ
- 12. TỨ THỜI THIỀN TỌA
- 13. TỌA THIỀN
- 14. THẾ NÀO LÀ NHẬP THIỀN?
- 15. TẠI SAO TỌA THIỀN KHI THĂNG, LÚC TRẦM KHI THOẢI MÁI, LÚC UỂ OẢI?
- 16. PHƯƠNG THỨC KHÍ HẬU
- 17. PHƯƠNG THỨC THỜI CÁC CHƯ TỔ LẬP THIỀN TÔNG
- 18. LỐI CHỈ ĐẠO
- 19. PHƯƠNG THỨC THIỀN TỌA
- 20. VỀ MẬT TÔN
Cửa Thiền thứ hai là: Ứng Khẩu Thiền
Cửa Thiền thứ ba là: Thần Thiền hay Thần Quyền Thiền
Cửa Thiền thứ tư là: Nhân Thiên Thiền
Cửa Thiền thứ năm là: Tịch Tịnh Thiền
Cửa Thiền thứ sáu là: Tiên Đạo Thiền
Sáu cửa Thiền Môn trên do sở thích ưa muốn mà thành, do Duyên Căn mà đến. Sự mê lầm bao nhiêu lớp thì căn tánh nó có bấy nhiêu tuần, bởi sự mê lầm Trụ Xứ mới có LỤC ĐẠO: Thiên, Nhân, A Tu La, Súc Sanh, Ngạ Quỉ đến Địa Ngục tận cùng.
Khi mà các hành giả ưa thích tham chuộng THIỀN để Trụ Xứ thì đến lúc lâm chung mãn phần sinh về cõi Thiên, đến Nhân, A Tu La, Địa Ngục cũng thảy đều Chánh Báo, Thọ Báo như thế. Sáu cửa Thiền trên Bổn Lai nó cũng như vậy, nó vẫn tùy thuận theo sự ưa thích mong cầu của hành giả Trụ Xứ mà đáp ứng theo như ý nguyện.
Khi hành giả ưa thích tham chuộng Võ Đạo hay Thần Thông Thiền để trụ xứ, thời lúc bấy giờ hành giả công nhận là Chân Lý tuyệt đối cao cống nhất chưa có môn Thiền nào bằng.
Lúc có hành giả ưa thích tham chuộng Ứng Khẩu Thiền để mong cầu Trụ Xứ thời khi bấy giờ hành giả không nhận thấy bên ngoài, liền công nhận là Chân Lý tuyệt đối cao cống nhất chưa có Thiền Môn nào bằng.
Khi bấy giờ có hành giả ưa thích tham chuộng Thần Thiền hoặc Thần Quyền Thiền van vái cầu mong trụ xứ, thời lúc bấy giờ hành giả kính nhận linh thiêng quyền phép, chân chánh tuyệt đối, cao cống nhất chưa có Thiền Môn nào quí bằng.
Lúc hành giả ưa thích tham chuộng Nhân Thiên Thiền để mong cầu xuất hồn tạo nên thần thức thanh thoát trực tiếp chư Thiên, thấu soi quả địa cầu trường sanh bất tử, nhân trí thánh nhân mà trụ xứ, thời hành giả công nhận là Chân Lý tuyệt đối cao cống chưa có Thiền Môn nào ví bằng.
Khi hành giả ưa thích tham chuộng Tịch Tịnh Thiền để trụ xứ, thời lúc bấy giờ hành giả công nhận Tịch Pháp là một pháp môn xuất ly thế gian giải trừ các nghiệp cấu, dứt hẳn nghiệp lậu kiết sử được Thanh Tịnh Tâm, dù vô tình hay cố ý mà lâm vào Tịnh nơi TIÊN ĐẠO hay TỊNH BIỆT, chẳng biết lầm tưởng chư Phật Đắc Quả không ngoài TỊNH, liền công nhận cao cống Chân Lý tuyệt đối chẳng có pháp môn Thiền nào không ngoài Tịnh.
Lúc có những hành giả ưa thích tham chuộng TIÊN ĐẠO THIỀN cho là thoát khỏi vòng sanh tử, tọa thiền để huân tập Trụ Xứ, thời bấy giờ công nhận Tiên Đạo thanh thoát dễ tu, dễ chứng, cảnh giới sung sướng an nhàn là một Chân Nguyên tuyệt đối chưa có Thiền Môn nào ví bằng.
Sáu cửa Thiền Môn nó đáp ứng nhu cầu của các hành giả, vì Thể Tánh thiền tùy theo Định Tưởng, tùy theo Tà Niệm, tùy theo Khởi Vọng, tùy theo Trình Độ, tùy theo Sở Chứng, tùy theo lầm lẫn nhiều ít mà trở thành như thế, nó không phải chánh giác, nó không phải là pháp Thường Chân, vì sao ? Vì Trụ Xứ dùng Bản Ngã Giả Tưởng tạo nên nó như vậy, nên Phật nói: NÓ MUỐN THẾ NÀO, NÓ ĐẶNG THẾ ẤY. THIỀN TÁNH TÙY THUẬN THEO SỞ NGUYỆN CỦA NÓ MÀ THÀNH.
SAU ĐÂY ĐẠI CƯƠNG: TÔNG, CHỈ, THỂ, DỤNG các Môn Thiền.
VÕ ĐẠO THẦN THÔNG THIỀN
Lấy Linh Thiêng dưỡng Thần Thức lập TÔNG
Lấy Điện Pháp, Thiên Điện lập CHỈ
Lấy Võ Công Thiền Tọa nhiếp thâu lập THỂ
Lấy Thanh Tịnh dụng hoa quả trường trai lập DỤNG
Phái Thiền Võ Đạo hiện nay chia ra nhiều lối, bên Tây Tạng dùng công lực tọa thiền phát sinh ra hơi nóng trong mùa rét, vị phụ trách về Thiền lấy chăn nhúng nước phủ trên thân mình của vị tọa thiền, tùy theo công năng mức độ hơi nóng trong người tự phát sinh đến chừng chăn khô mới lấy ra. Duy nhất phái này nhận lãnh tu thiền cao thấp ở nơi lấy chăn đắp nước trong mùa đông giá lạnh. Vị tu cao nhất phủ đặng 7 chiếc khăn chồng vào thân mình. Còn các nơi luyện Gồng, luyện Ngãi, xăm nơi mình, ở Thái Lan dụng Võ Thiền tu võ đạo, ở Việt Nam tu tại núi Thất Sơn nhiếp dụng Tinh Khí Thần.
ỨNG KHẨU THIỀN
Lấy Trai Đàn Lễ Bái Tín tâm lập TÔNG
Lấy Bút Cơ nhập xác ứng thi thơ lập CHỈ
Lấy Thanh Tịnh Thiền Tọa Linh Thánh lập THỂ
Lấy Trống Phách, Tế Lễ, Y Áo lập DỤNG
Phái nầy hiện nay có quá nhiều chia ra đủ hình thức, do trình độ mê tín như cầu Phật Mẫu, Đại Thánh, Thiên Tiên hay lên Đồng, cầu Bóng, nhập xác, dụng am miếu, không ngoài ứng khẩu cơ bút.
THẦN QUYỀN THIỀN
Lấy Linh Thần Hiển Hách Thiêng Liêng lập TÔNG
Lấy Chiêm Ngưỡng Thành Tâm lập CHỈ
Lấy Công Phu Thiền Tọa Tĩnh Tâm lập THỂ
Lấy Tinh Khiết Thần Miếu Trống Phách lập DỤNG.
Môn nầy thuộc về Thiền Thần Thánh phái, chủ về linh thiêng quyền phép, cho nên tín chủ phải thành tâm cầu khẩn, mong thần thánh phò hộ nhỏ phước cho, lại thường hay tế lễ trâu bò xây cất Chùa Thánh to lớn, tùy theo xứ sở địa phương, trình độ cúng tế.
Phái nầy có từ thời Thượng Cổ, thời ấy dân giả hiểu biết ít oi, mê tín lại quá nhiều nên chưa biết gió, mưa, lửa, núi do đâu mà có. Dân giả lầm tưởng TRỜI sai Thần Mưa, Thần Gió, Thần Sấm, Thần Sét, Thánh thời ban phước cứu độ non sông. Hiện nay danh từ này hãy còn. Sau khoa học tìm ra đặng sự thật ĐẤT, NƯỚC, GIÓ, LỬA lúc đó mới tiêu giảm mê tín quyền thần của các vị ấy.
Đến thời Đức Thế Tôn hiện thể, chính là thời thịnh hành nhất của Thần Quyền. Có hàng trăm ngàn con cừu bị nhà vua, dân giả tế lễ trong một năm, có hàng vạn vạn con vật suốt cả năm đem đi tế lễ chư Thần. Đôi địa phương thời đó vẫn đem Đồng Nam, Đồng Nữ dâng cúng chư Thần làm vật tế lễ. Phái Thần Quyền là một phái kể không thể nào hết được sự mê tín tế lễ. Từ khi Đức Phật ra đời giải trừ mê tín, nghiêm luật cấm sát sanh tế lễ, dụng tinh thần thể tánh Tự Giác, Giác Tha cứu giúp chẳng biết bao nhiêu sinh vật cùng với nhân vật, cải Ác tùng Thiện rất nhiều, nhờ thế mà đỡ bớt.
NHÂN THIÊN THIỀN
Lấy Hướng Thượng cõi Trời lập TÔNG
Lấy suy tưởng luyện Tinh Khí Thần lập CHỈ
Lấy Thanh Tịnh nghiên cứu Tọa Thiền lập THỂ
Lấy Thanh Thoát Ngôn Từ Cao Đẹp lập DỤNG
Phái Thiền nầy hiện nay các nước ưa chuộng đang nghiên cứu. Đa số các bậc Trí Thức hướng thượng suy tầm trong hai lối : Lối thứ nhất Dưỡng Thần, nuôi thân chữa bệnh, dụng Thiền Tọa tiếp Thiên Điện, xuất hồn huân tập tinh hoa thần thức tạo thành căn bản đoạt quả THÁNH THÔNG gọi là Tinh Khí Thần làm cho Thần Thức giao cảm với cõi Trời sáng soi VŨ TRỤ.
Còn một lối thời dụng Thiền Tọa nghiên cứu Đạo Phật cốt TRI KIẾN SIÊU HÌNH. Hiện nay, Nhật Bản dùng Thiền ZEN và YOGA, còn ở miền Nam Việt Nam có phái THÔNG THIÊN HỌC.
TỊCH TỊNH THIỀN
Lấy Nghiêm Luật Giới Luật lập TÔNG
Lấy tu Tịnh lìa Ái Xuất Ly lập CHỈ
Lấy Thiền Tọa Khất Thực lập THỂ
Lấy Công Đức Công Quả lập DỤNG
Phái nầy thành lập y theo Tông Thiền của chư Tổ, y theo Tôn Chỉ của Đức Bổn Sư nên chi trên hình thức Đạo Tràng thành lập các TỊNH XÁ, các hành giả được xứng danh bằng SƯ SẢI, Y Áo vẫn đắp Y như đương thời Phật còn tại thế, tay bưng Bình Bát, đi đứng trang nghiêm chủ yếu xuất thế. Nhưng vì lạc hướng không đúng thời nên chi các Sư không thể nào gìn giữ đúng nghiêm luật cùng giới luật cho đặng, do đó mà Tông chẳng thành tựu.
Khi TÔNG không thành tựu thì CHỈ, THỂ, DỤNG bị sai trở thành tu TỊNH. Từ nơi Tịch Tịnh Thiền cốt TỊNH GIÁC, Tịnh Giác phải lìa Sở Ngã cùng Ngã Sở mới thành tựu GIÁC TỊNH. Bằng chưa lìa để tỏ ngộ mang thêm vào SẮC PHÁP TƯỚNG PHẦN thì bước đường tu trở nên Ảo Tượng TƯỚNG PHẬT. Từ nơi Tướng Phật Cấu Tịnh chủ yếu xuất Lấy Tịnh Biệt đen tối, Chân Lý mơ màng nên chẳng kết quả được bao nhiêu. Thêm vào đó có một phái vẫn y Tông Chỉ trên nhưng lại có phần thư thái hơn, tìm phương thức giải Mê Chấp, nghiêm luật tùy theo trình độ, tùy theo tinh thần ít gò ép, phái nầy gọi là NGUYÊN THỦY.
TIÊN ĐẠO THIỀN
Lấy Sơn Lâm Xuất Thế lập TÔNG
Lấy Thanh Kiết Thanh Tịnh Tâm lập CHỈ
Lấy Tọa Thiền Ly Dục Ly Ái Lập THỂ
Lấy Ép xác Trường Trai Ẩm Thực lập DỤNG
Tiên Đạo tùy theo căn tánh, đức tánh, trình độ, suy tưởng, định tưởng không ngoài THANH, THÔ, TẾ, NHỊ để tu tập thiền tọa. Cho nên tu Tiên đắc quả có thứ bậc. Pháp Môn Tiên Đạo Thiền duy nhất định tưởng, huân tập các pháp thanh cao, đẹp đẽ, lấy bỏ, lựa chọn, thanh lọc rồi mới nhiếp thu tu luyện. Các bậc tu Tiên Đạo Thiền phần nhiều ưa thích lên non hoặc nơi lâm sơn cùng cốc, vẫn có bậc chán đời xa lánh trần tục lên non tìm Tôn Sư để tu luyện. Bậc tu Tiên kể ra thời nầy cũng hiếm. Chỉ có bậc tu Phật lầm hướng tu hoặc chưa chu đáo lối tu nên chi càng tín thành tin Phật bao nhiêu mà sai đường hướng vẫn bị tu cầu hữu lậu Phước Báo Nhân Thiên sa vào Tiên Đạo. Sự lầm tưởng chẳng phải bây giờ mới có, thời xưa vẫn thường bị sai đường hướng cho nên kinh Kim Cang mới nói BỐN TƯỚNG GIẢI THOÁT cốt để lại đời sau tránh khỏi tu sai lạc. TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN