–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

4. ĐẠO PHẬT

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 15706)
4. ĐẠO PHẬT
Lúc bấy giờ vào lối 17 giờ chiều ngày 11 tháng 3 năm Giáp Dần, tại Trung Ương Hội Thượng, giữa sự hiện diện Tứ Chúng gồm có Thị giả Tôn giả Tạng Nguyên, Hộ Pháp Tôn giả Pháp Tràng, Tôn giả Hộ Pháp Pháp Tưởng cùng một số Tín Chúng đang ngồi đàm đạo về TÍN-HẠNH-NGUYỆN.

Vừa khi ấy ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ từ Tịnh Thất bước ra Chánh Điện, sau 5 ngày Ngài Giáng Lâm Tỉnh Thị Hội Quảng Nam Đà Nẳng về. Sức khỏe của Ngài đã thanh bình, dung nhan tươi tốt. Tất cả đồng đứng lên chiêm ngưỡng lễ bái, ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ an tọa. Tứ Chúng ngồi lại một bên. Trong giây lát Đức Ngài dạy:

– Này Tứ Chúng. Hôm nay Tôi nói một Thời Pháp rất hệ trọng về con đường tu tập để cho Tứ Chúng giữa đời này đồng với đời sau nhận định cho đúng đắn, khỏi lầm lạc. Ngài bắt đầu dạy:

ĐẠO PHẬT

ĐẠO PHẬT chính là một Môn trọng yếu đối với bậc biết tu, biết sử dụng, được TRI-KIẾN GIẢI-THOÁT hiện tại.

– Vì sao ĐẠO PHẬT chia làm BA THỪA?

– Vì sao ĐẠO PHẬT có ĐỐN, có TIỆM?

Đạo Phật chia làm Ba Thừa do tùy căn Thọ Chấp, sự nhận lãnh không đồng trở thành ba thừa:

TIỂU THỪA - ĐẠI THỪA - NHẤT THỪA

ĐẠO PHẬT CÓ TIỆM GIÁO để cho tất cả Tín Chúng tu tập tạo lấy một căn bản vững chắc khỏi sụp đổ, khỏi nặng nhẹ, Đức và Trí tương song. Vì vậy nên có Tiệm Giáo để nuôi dưỡng tinh thần vững chãi trên cơ bản Đạo Đức. Sự tu tập có Tiệm Giáo mới thu nhặt được Công Năng của bậc tu, mới có Định để phát sinh Trí Đức lưỡng toàn.

Khi bậc đã tu tập có công năng, liền được Bậc Chỉ Đạo thi hành pháp Nghịch, hoặc giả khai thông Tạng Thức để bước qua vị trí thông đạt tiến bộ.

TU ĐỐN GIÁO chính là một môn thử thách của Công Năng, khi bậc tu có Tâm Thù Thắng cầu TRI-KIẾN GIẢI-THOÁT thì liền có nhiều thử thách để tiến bộ. Từ Thử Thách tiến bộ ấy, bậc tu vẫn kiên trì xây dựng Đạo Đức, chẳng tổn thương Đạo Đức.

– Tiệm Giáo chính là Cơ Bản Đạo Đức.

– Đốn Giáo tức là một môn để phát sanh Trí Tuệ.

Vì vậy nên Phật thường nói: Bậc tu gìn giữ Định mãi, tự tạo căn bản Đạo Đức cố định, cố thủ thì đương nhiên bậc ấy tạo Vô Minh chớ chẳng ích chi với con đường TRI-KIẾN GIẢI-THOÁT, chỉ được Phước Báo Nhân Thiên.

Bằng Phá Mê Chấp nương theo Đốn Giáo mãi thì vô tình hay cố ý vẫn có Trí Tuệ nhưng phải sai lạc vào Tà Kiến, chịu thọ chủng ba đường ác.

Do lẽ trên, nên Bậc Tu cần lấy Trí Đức. Định Tuệ. Tướng Tánh Đồng Song mới Chánh Báo Chân Lý.

– Đối với Đạo Phật là một Pháp Môn Tối Diệu Cứu Cánh Giải Thoát hiện tại.

– Đối với Đạo Phật cũng là một con đường mà bậc đã lỡ chân trái bước lầm lẫn phải sa vào Ngạ Quỷ, Súc Sanh, Địa Ngục, đi vào Tà Kiến không ngừng.

Cũng như biết dùng thuốc thì chữa được bệnh Mê Lầm. Bằng chưa biết dùng mà dùng bừa bãi thì lại càng Tu càng Bệnh, càng làm càng đến những chỗ sa đọa vô kể.

Vì như thế, nên Chư Tổ mới kìm hãm, củng cố Đạo Tràng để cho bậc tu lần bước nhiều kiếp mà Sở Đắc Chân Lý.

Do như thế, nên các Pháp Môn Niệm Phật, Tu Tịnh Tâm, tạo Phước Điền cẩn thận để chờ bậc THIỆN TRI THỨC chỉ dẫn đúng với tinh thần, đúng với Pháp Môn, đúng với sự cầu báo Chánh Báo.Vị ấy tùy năng sở sắp theo thứ lớp cho Tứ Chúng được Chánh Báo Phước Điền, được Chánh Báo Nhân Thiên, được Chánh Báo Tu Đà Hoàn, Tư Đà Hàm, A Na Hàm, A La Hán, mà thành tựu Chánh Giác vậy.

Bậc như thế phải là BẬC CHỈ ĐẠO thông đạt, Tận Biết tỉ mỉ Nghiệp Chủng của Chúng Sanh Giới, thật biết năng Sở Cầu từng bệnh tật của Bậc Chứng Tu để lần lượt xếp thành sự Tu Chứng trường cữu bất diệt. Đến đây Ngài dứt lời.

Tứ Chúng đồng đảnh lễ và cung tiễn ĐỨC LONG HOA TĂNG CHỦ trở về Tịnh Thất.

LONG HOA HỘI THƯỢNG

Chân Phật Tử Hoàng Ngọc Sơn
Pháp Danh Pháp Tràng “Phụng ghi để phổ truyền”
Ngày 11-3 năm Giáp Dần