–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

5. DUYÊN KHỞI

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 16915)
5. DUYÊN KHỞI
DUYÊN KHỞI cũng là thoại đầu của CÁI MUỐN, cho nên tất cả các Pháp: Nên Hư, Mau Chậm, Lầm Mê hoặc Giác Ngộ cũng do Duyên Khởi mà làm đến THÀNH TỰU hoặc Sai Lầm thêm.

Duyên Khởi Pháp nó rất quan hệ, nó có thể đưa chúng sanh vào nơi chìm đắm tận cùng, mà nó cũng có thể mở thông các pháp để đoạt đặng VÔ THƯỢNG CHÁNH GIÁC một khi biết dùng đến nó. Đó gọi là Bậc ĐIỀU NGỰ TRƯỢNG PHU.

Bởi Hành Dụng thuyên diễn của nó tuyệt mỹ tế vi như thế nên mới dể bị lầm mà Thụ Sinh ra CHÚNG SANH GIỚI, chớ nó chẳng tế nhị thì mấy ai lại lầm vì NÓ. Nên chi từ nơi trọn vẹn TÁNH CHƠN NGUYÊN BẤT NHỊ gọi Tánh Phật lại vì duyên khởi MUỐN lầm chạy theo Cái Muốn ấy mà biến thể lần theo nơi THỂ Bị Biến nhận là TA (mình) trôi dạt sanh tử.

PHẬT NÓI: Nó nghĩ thế nào liền sanh ra nơi ấy, vì nó Sơ khởi Kiến Chấp như vậy, chấp thủ như vậy, sẽ đưa nó đến Cõi thú vị như vậy, thành Định Mệnh như vậy. Đến NHƯ LAI cũng biết như vậy, Ngài còn biết hơn thế nữa, Ngài không Sơ Khởi chấp Sở Tri ấy NỘI TÂM chứng đặng TỊCH TỊNH, như Thật Biết sự Tập Khởi, sự Diệt Trừ các vị ngọt mà thọ, những nguy hại hiểm độc và sự XUẤT LY của chúng.

Nhờ biết như vậy, NHƯ LAI mới Giải Thoát hoàn toàn không có Tập Khí Sanh Tử. Những pháp ấy là những pháp sâu kín, khó Thấy, khó Chứng TỊCH TỊNH DIỆU MỸ vượt tầm lý luận suông, rất tế nhị, chỉ có người có TRÍ mới phân biệt đặng.

Những pháp ấy ĐỨC NHƯ LAI Chứng Tri Giác Ngộ tuyên thuyết và chính những pháp ấy những ai Chân Chính tán thán Đức NHƯ LAI mới đến.

So theo lời PHẬT nói trên thì Duyên Khởi là một pháp Viên Dung Tùy Thuận. Nếu Bậc Tu Chứng bằng cách nào mà vẫn còn Tập Khởi Xuất Ly cầu Chánh Báo đều là bậc Tự mình uống phải độc dược nguy hại. Bằng những bậc tu nào Tự Khởi tiêu diệt các nghiệp căn, thời chính bậc đó Bị Diệt trước Căn.

Bằng những bậc tu nào ham muốn đòi hỏi tăng thêm tài phép thì bậc ấy mê lầm hơn phàm phu, vào nơi BẤT CHÁNH Đạo.

Bằng bậc tu mà âm thầm cho mình là phải, chính là Chồi Khô Chấp Pháp.

THẾ NÀO LÀ BẬC TU CHỨNG TẬP KHỞI XUẤT LY CẦU CHÁNH BÁO ĐỀU TỰ MÌNH UỐNG PHẢI ĐỘC DƯỢC?

Những Bậc tu Đắc Pháp Tỏ Pháp, Hành Nguyện Độ Sanh qua các THUẬN - NGHỊCH Tâm không chướng ngại, đặng tự tại. Các pháp đều soi biết Đạo Hạnh tu tập đều là phương tiện đến Tri Kiến Giải Thoát nên không có sự Chấp Pháp, chấp trong Đạo Hạnh, trong khi tu tập diễn nói các Pháp đặng thông chẳng hạn.

Nhưng hãy còn Tập Khởi làm cho mãn nguyện hoặc nhập Niết Bàn hay Xuất Ly đặng viên tịch, hoặc Chánh Báo nơi nầy hay nơi nọ đặng hưởng hay không hưởng. Hoặc giả điều động Ba Cõi Sáu Đường, nắm vững hoặc chẳng nắm, hay làm Ba Đường Ác để độ kẻ nọ người kia, hoặc dùng Nhân Thiên đặng rốt ráo... Tất cả mà tập khởi thọ chấp đều tự mình uống phải độc dược.

THẾ NÀO LÀ BẬC TU KHỞI DIỆT CÁC CĂN,
CHÍNH MÌNH BỊ DIỆT TRƯỚC CĂN?

Những Bậc tu Tự Tánh hiểu biết mê mờ là do NGHIỆP bao trùm trở thành Vô Minh, xa lìa PHẬT TÁNH nên có THAM-SÂN-SI. Vì vậy mà Duyên Khởi Tập Khởi tiêu diệt Nghiệp Căn đi nơi Pháp Giảm mà thụ chấp. Từ nơi Giảm nầy đến Giảm nọ lần lần Giảm đến tận cùng bị vào KHÔNG PHÁP mà chấp nhận KHÔNG. Dù vô tình hay cố ý cũng bị Diệt trước Căn mà vào Phi Phi Tưởng vậy.

THẾ NÀO LÀ BẬC TU HAM MUỐN TĂNG THÊM TÀI PHÉP, BẬC ẤY CÒN MÊ MỜ HƠN PHÀM PHU?

Những Bậc tu tập khởi thụ chấp nếu Siêu Phàm làm THÁNH, quan niệm nơi siêu phàm phải có Thần Thông Tài Phép. Vì vậy nên tự Ảo Tưởng Chư BỒ TÁT và PHẬT có Thần Thông Tài Phép, nên chi tu hành đã có ý niệm LUYỆN THẦN THÔNG, gọi là Tu Luyện để có thần thông đặng mau sở Đắc làm Bồ Tát hay Phật vậy.

Vì có những tập khởi sai lầm đó thành thử mê mờ mù mịt hơn phàm phu. Vì sao ? Vì đang lầm mê điên loạn lại THAM cái điên loạn hơn để ưa tài phép.

CHẲNG KHÁC NÀO:Một ly nước kia cặn cáu, ly nước mờ tối, ít nhất phải đem lọc cáu cặn ra hết đương nhiên dù muốn hay không ly nước vẫn được trong suốt cùng khắp, khỏi cần Luyện hoặc Tu Luyện. Bậc tu TRI KIẾN cũng vậy.

NGƯỢC LẠI: Ly nước kia cặn cáu chẳng chịu lọc ra, lại tìm các PHẨM MÀU bỏ vào ly nước, làm cho ly nước trở nên màu: XANH ĐỎ VÀNG chẳng hạn gọi là siêu phàm đặng lừa bịp chúng sanh vào con đường vọng đảo điên loạn, mà ngược lại chính mình bị điên loạn hơn chúng sanh. Bậc ham muốn TĂNG cũng vậy.

Còn Chư BỒ TÁT và PHẬT, thời các Nghiệp cùng các Căn đều liền lạc, nên chi chẳng vì HỮU chẳng vì VÔ mà tập khởi thọ chấp, bởi Thân Tâm tịch tịnh viên dung mà Sở Đắc các pháp Tam Muội đến các Thần Thông Tam muội chẳng thiếu sót.

Khi Chư BỒ TÁT PHẬT dùng đến các thần thông ấy vì chúng sanh mà dùng để đưa chúng sanh từ nơi thế giới Bất Tịnh đặng vào nơi An Lạc mà dùng làm cho chúng sanh ấy không hay biết ngỡ là mình đến hay mình đặng, thật ra duy chỉ có Tha Lực Thần Thông Tam muội vậy.

LẠI NỮA: BỒ TÁT PHẬT dùng đến Thần Thông Tam Muội đưa từ Thế Giới quá ư cuồng loạn, làm cho thế giới ấy biến thành Tịnh Độ, mà tất cả chúng sanh trong thế giới chẳng hay biết.

BỒ TÁT PHẬT HÀNH DỤNG và DIỆU DỤNG Thần Thông Tam muội làm cho chúng sanh đặng Tri Kiến Giải Thoát trong một Sát Na chúng sanh không hay biết chi cả. Vì sao chẳng cho chúng sanh hay biết ? Vì chúng sanh bị Duyên Khởi Tập Khởi mà Thụ Chấp, lại ưa muốn tham lam quá độ nên không cho hay biết mà đặng, nếu hay biết thời hại cho chúng sanh ấy thêm vào CÁI MUỐN mà chìm đắm nơi Sanh Tử.

Các Bậc tu hành nên so theo những điều trên để mà tu tập. Nên làm cho các Nghiệp Căn liền lạc. Nên nương theo Duyên Khởi cầu lấy Hiểu Biết chớ Tập Khởi Thụ Chấp mà chẳng đặng rốt ráo vậy.

DUYÊN KHỞI chính là một thoại đầu lần mở mê lầm, khi các bậc tu NGHI CHẤP để PHÁ CHẤP đó chính là nương theo Duyên Khởi đặng tự soi biết, gọi là TỰ BIẾT. Bằng theo Duyên Khởi chấp nhận là Phải hay Đúng nó như thế, thì tự đem mình vào mờ mê. Tu tập chẳng lo nó đến, không lo nó Đắc. Chỉ lo nó tự cho nó là Phải mà nhận chịu theo Duyên Khởi thôi. Duyên khởi mà chấp nhận chính là mắc miếu theo 62 kiến chấp vậy.

NÊN PHẬT NÓI: NHƯ LAI biết tỏ rõ nó như vậy, mà chính nó Thụ Chấp Kiến Chấp thế nào, tự phát sanh và chịu lãnh lấy thế ấy. Tự sanh ra các cảnh giới thú vị theo như Khởi Chấp của nó cho là Thú vị Ngọt Bùi mà đắm say theo Tập Khởi Duyên Chấp.
NHƯ LAI biết còn biết hơn thế nữa, nhưng chẳng thụ chấp mà đặng hoàn toàn GIẢI THOÁT chẳng còn Tập khí Sanh Tử vậy.

NAM MÔ HÀNH THÂM BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA