–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

7. PHẨM CÔNG ĐỨC

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 17324)
7. PHẨM CÔNG ĐỨC
CÔNG ĐỨC là Công Năng và Đức Hạnh trên đường tu PHẬT, không ngoài: Từ Bi Hỷ Xã đặng tạo nên Công Đức, vì vậy gọi là Công Đức.

Công Đức có nhiều Bậc tùy sự tu, tùy mức tạo lập, hoặc giả trình độ Tự Giác trong lúc tu tập hay Hành Nguyện trước ngoại cảnh diễn tuồng, nội tâm chẳng phiền trách động vọng mà thành tựu Công Đức.

Kẻ tu hành không tạo lấy Công Đức, thì chẳng khác kẻ kia xây cất lâu đài trên sình bùn hay ảo tưởng nay mai lên trên hư không tạo lập nhà cửa vườn tược, hoặc cũng có thể lấy Sạn Đá mà nấu nóng cầu cho nó thành Cơm. Tất cả đều chẳng thành, vì gieo CĂN lầm lẫn sẽ CHỊU BÁO lẫn lầm vậy.

Công Đức chính là một nấc thang, một cân lượng từng lớp, từng bậc, từ phàm phu eo hẹp đến Thần Tiên rộng rãi và Chư Thánh Tăng tròn khắp bao la. Nên chi kẻ tu tạo đặng Công Đức chừng nào sẽ được hưởng chừng nấy. Ví dụ: Bậc tu ở nơi Thế Gian thì phần nhiều họ hay so tính eo hẹp. Bậc tu muốn tạo nên Công Đức phải thực hành, chẳng so tính, tâm rộng rãi buông tha... liền đặng thế gian khen tặng tán thán kính nể, thời Chư Thần Tiên thảy đều gần gủi, Vô tình hay hữu ý mình liền ngang hàng với Thần Tiên.

NHƯ: Ở nơi Bậc Thần Tiên họ rộng rãi cứu giúp sinh địa vị còn phiền trách kẻ làm chẳng vừa lòng. Bậc tu hành rộng rãi cứu giúp không vì Thuận Nghịch, địa vị. Đến khi kẻ được giúp đỡ nghịch lại thời vẫn Hỷ Xả, tâm không phiền trách và sân hận. Liền đặng cõi Thần Tiên tán thán khen tặng kính nể, thời Chư Thánh Tăng được gần gủi. Vô tình hay hữu ý mình liền ngang hàng với Thánh Tăng.

Công Đức nó quan hệ như vậy, nên có bậc hộ trì và đặng Đồng Bậc lại tán thán. Từ phàm phu lên đến PHẬT tất cả thảy đều nương vào Công Đức thù thắng để mà tăng trưởng Công Năng Đạo Hạnh. Vì Công Đức nó là căn bản để Tri Kiến vẹn toàn nên chi trong BỒ TÁT HẠNH dùng:Bố Thí, Trì Giới, Tinh Tấn, Nhẫn Nhục, Thiền Định mà đặng Trí Tuệ Điều Ngự Tâm, một khi gặp ngoại cảnh Thuận Nghịch không còn Tập Khởi Sân Hận, đặng trọn vẹn Công Đức bảo tồn.

Công Đức có nhiều thứ lớp do căn bản Đức Hạnh và Công Năng của từng Bậc, nên gọi là PHẨM. Nhưng từ TIỂU đến ĐẠI để chứng tỏ sự chịu đựng nhiều ít mà phân biệt trình độ trên con đường tu hành có thực hiện hay không ở nơi Tâm không phiền trách và sân hận.

Đến Bậc tỏ biết và mong cầu tu hành đặng Tri Kiến Giải Thoát thời Công Đức của những bậc ấy chỉ nương vào NHƯ LAI để cầu NHƯ LAI mà tạo Công Đức. Còn những bậc tu nên lập Công Đức như sau để cầu tiến bộ và bảo tồn Công Đức.

NHƯ: Kẻ cúng phẩm vật ở Chùa hay xây cất Chùa, hoặc tô tượng Phật hay thường săn sóc ngôi TAM BẢO mỗi mỗi không thiếu sót, đó gọi là Công Đức. Muốn cho Công Đức bảo tồn trọn vẹn thời chớ nên kể lể, hay có người xâm xĩa làm cho không vừa ý, chớ có phiền trách và sân hận. Nếu tỏ ra phiền trách sân hận tức Công Đức bị thiếu kém không trọn.

Có bậc tạo Công Đức giúp đỡ cho mọi người bằng Tiền Bạc hay lời nói lành hoặc thuốc men hay thuyết Pháp nuôi dưỡng làm cho Trí Tuệ được Tăng Trưởng, làm cho gia đình họ đặng êm đẹp. Đó gọi là Công Đức. Muốn cho Công Đức bảo tồn trọn vẹn thời chớ nên kể lể, hay họ ngược lại xâm xĩa làm cho không vừa ý, chớ có phiền trách và sân hận. Nếu tỏ ra phiền trách Sân Hận tức Công Đức bị thiếu kém không trọn.

Bậc tu hành nên tạo Công Đức CÚNG DƯỜNG NHƯ LAI. Chính Công Đức ấy là Tâm không phiền trách và Sân Hận đặng trọn vẹn. Bằng chẳng trọn, đó chẳng phải là Công Đức. Đó là cầu phước. Đó là cho vay để sau đặng lợi.

Tất cả sự hiền lành tốt đẹp của:Phẩm Hạnh Công Đức, từ Thế Gian hay Ly Thế Gian của bậc Tiên Thần, cùng với kẻ đã ưa cầm quyển Kinh đọc tụng, tất cả đều hiểu biết tạo Công Đức rất quý vô kể. Họ cũng đã tạo nhiều hay đã làm nhiều, nhưng làm đặng, tạo đặng mà chẳng bảo Tồn trọn vẹn là do TÂM phiền trách. Chẳng khác nào kẻ kia ương trồng CAM. Khi trồng thì tưới nước chăm lom, trong một thời cây Cam nọ ra ít lá, kẻ ấy dại khờ cũng chỉ vì THAM, liền nhổ cây cam xem thử tại sao lại lâu lớn, làm cho cây Cam chết. So như vậy để rõ : Kẻ tạo đặng Công Đức hoài mong người Báo Ân Công Đức ấy, khi chẳng đặng chỗ đền ơn thì liền tự sanh phiền trách và sân hận, làm như vậy chẳng khác nào cho vay MỘT mà muốn trả thành HAI cũng không vừa chỗ trả, nên nó chẳng phải là Công Đức nên nhớ lấy.

PHẬT vẫn khen các bậc tu hành tạo đặng Công Đức chẳng kể lể, không phiền trách, khi gặp Nghịch Cảnh Tâm rỗng rang chẳng Tập Khởi, đó chính là Công Đức BÁO ÂN PHẬT, là TRI ÂN BỒ TÁT sẽ đặng Tri Kiến không xa. Kẻ đã phát tâm tu hành chớ vì việc tham muốn nhỏ nhen chẳng thành theo ý mà tự sanh ra phiền trách sân hận nó làm cho Công Năng tu tập phải giảm. Khi Công Năng giảm thì Ma Nghiệp Tăng, Công Đức mòn thì Chướng Nghiệp Tăng, chỉ vì NGHIỆP nó làm cho Công Đức vừa tạo lại vừa đổ thành thử có làm mà chẳng được hưởng vậy.

Nếu BIẾT TẠO BIẾT BẢO TỒN thì từ:Kẻ Ác tạo Công Đức trở nên người THIỆN. Bậc Thiện tạo Công Đức trở nên tu CHÂN CHÁNH. Bậc tu chân chánh tạo Công Đức trở nên TU ĐÀ HOÀN. Bậc Tu Đà Hoàn tạo Công Đức trở nên TU ĐÀ HÀM. Bậc Tu Đà hàm tạo Công Đức trở nên A LA HÁN. Bậc A La Hán tạo Công Đức trở nên BỒ TÁT, Bậc Bồ Tát nương vào Công Đức NHƯ LAI Tròn Nguyện trở nên PHẬT vẫn nương vào Công Đức đặng MƯỜI DANH HIỆU trọn vẹn rốt ráo.

Những Bậc thực hành Công Đức trọn vẹn, Duy nhất Tâm không phiền trách và Sân Hận mà đặng, ngoài ra chẳng còn chi hơn được. Vì sao? Vì lấy Công Đức Lục Ba La Mật, nó làm cho Tâm rỗng rang chẳng mắc miếu qua các chướng ngại chẳng phân biệt mà được Tỏ Tánh Bủn Sẻn Ngăn Phân Thuận Nghịch nó thật là khó làm. Kẻ tu hành làm đặng nó mới là Công Đức Vô Lượng Vô Biên. Bằng tất cả làm đặng dễ dàng thì đâu có gọi là TU, đâu có gọi là làm CÔNG ĐỨC.

Phẩm CÔNG ĐỨC là một nấc thang vô cùng qúy, đưa từ phàm phu lên thành Tiên Thần, từ Tiên Thần lên thành THÁNH PHẬT. Vì vậy Chư Tiên Thần hộ trì, BỒ TÁT PHẬT hoan hỷ hay Tán Thán Tâm không Sân Hận và Phiền Trách mà thành tựu vậy.

NAM MÔ DUYÊN MỆNH ĐẠI LỰC VƯƠNG BỒ TÁT