–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

8. PHỔ CHIẾU QUANG NHƯ LAI TẠNG

16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 18472)
8. PHỔ CHIẾU QUANG NHƯ LAI TẠNG
PHỔ CHIẾU QUANG NHƯ LAI TẠNG cùng khắp Bình Đẳng Bất Nhị. Chúng Sanh đặng nương nhờ sẵn có Như Lai Tạng nên Tánh: NGHE, THẤY, BIẾT, Tánh ấy chính là BỔN LAI, cũng gọi là PHẬT TÁNH. Khi mà nó chưa nhiễm vẫn suốt thông Phổ Chiếu cùng khắp chẳng khác.

Vì trót mê lầm nên bị mờ ám bởi Vô Minh phải mắc miếu, nên Phật Tánh kia trở thành:MA TÁNH. Đã Ma Tánh đương nhiên có:THAM SÂN SI diễn tuồng điên loạn, tạo thành NGHIỆP nên mới Sanh Tử không ngừng, chịu làm Chúng Sanh hoặc Chúng Sanh Giới.

Trong khi Chúng Sanh hoặc Chúng Sanh Giới ấy thọ chủng hiện hành trong Ba Cõi hay Sáu Đường tỏ biết chu đáo sự diễn hành của Pháp Tánh nó như thế, sự lầm nhận của mê mờ mà chịu Báo hoặc đòi Chánh Báo nó như vậy, viên thông chẳng mắc miếu, tâm đặng Tự Tại Vô Ngại, Tánh Viên Dung cùng khắp tịch tịnh an nhiên đồng Phổ Chiếu Quang không khác gọi là : Hiện Thân hay Hóa Thân hoặc Ứng Thân chẳng hạn.

Bằng chìm đắm Tham Sân Si phân biệt thọ chấp:DANH TƯỚNG NGÃ và SỞ NGÃ riêng tư vọng đảo phải bị lên xuống trong Ba Cõi và Sáu Đường cầu Pháp để hưởng hay không được hưởng, đó gọi là: Chúng Sanh hoặc Chúng Sanh Giới.

Tất cả sự Phổ Chiếu Quang Như Lai không sai khác, sự Nghe, Thấy, Biết đồng chủng chẳng sai, sự Ứng của PHẬT và Chúng Sanh đồng nhịp, đồng nhàng. Nhưng chỉ có khác MÊ và NGỘ. Mê làm chúng sanh, Giác Ngộ là PHẬT. Nên chi cái: NGHE, THẤY, BIẾT giữa PHẬT và Chúng Sanh Đồng và chẳng Đồng như sau:

PHẬT NGHE: Trùm khắp Viên Dung Bất Nhị, chẳng sai không lạc.

CHÚNG SANH NGHE: Cái Nghe bị Ma Tánh làm chủ, vô minh che mờ nên chi Cái Nghe không ngoài THINH (là tiếng).

PHẬT THẤY: Thấy tỏ rõ cùng khắp không phân biệt chung gồm Không HAI.
CHÚNG SANH THẤY: Cái thấy bị Ma Tánh làm chủ, vô minh che mờ, nên Cái Thấy không ngoài SẮC TƯỚNG.

PHẬT BIẾT: Trùm khắp tỏ rõ tận cùng không Biên Giới, không sai biệt, tỉ mỉ CHÂN BIẾT BẤT NHỊ.
CHÚNG SANH BIẾT: Cái Biết Ma Tánh làm chủ, vô minh che mờ nên Cái Biết không ngoài XÚC PHÁP (đụng chạm).

Nếu chúng sanh không mê chấp, không vì Danh Tướng Ngã và Sở Ngã mà Thọ Chấp thì Chúng Sanh đều là PHẬT.

Bởi Tâm Năng Phân nên Bị Biệt nhận chịu làm Chúng Sanh, vì cuồng vọng trong THAM ĐƯỢC MẤT trong Sân Hận, SI MÊ nơi Ảo Tưởng Lớn Nhỏ mà thành hình TỬ SANH trả vay bởi SÁT ĐẠO. Gieo giống Luân Hồi vì ÁI NỊCH ÁI DỤC. Chung gồm tạo tác mà trở nên NGHIỆP CĂN.

PHẬT BIẾT TỎ RÕ NGÀI NÓI: Các Nghiệp của Chúng Sanh càng ngày càng tạo tác ngùi ngụt, khắp cả Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới vô kể vô kể... Nếu chúng sanh mềm yếu chẳng đủ Tự Lực để phá Vô Minh thì nên phát BỒ ĐỀ TÂM cầu lấy THA LỰC ĐỘ THOÁT, chúng sanh hãy Kiên Trì tu tập nương theo Pháp Môn Tri Kiến Bất Nhị mà tu, chớ nên vì các pháp hư dối chìm đắm, chớ vì THAM SÁT ĐẠO DÂM Ba món độc nó dung dưỡng cho Ma Tánh, nó đồng với Ma Ba Tuần kéo lôi vào trần lao Sanh Tử.

Chớ thực ra chúng sanh và Phật vốn sẵn, như MẶT TRỜI kia nhưng bị núi che, mây khuất. LẠI NHƯ: Ngọc MA NI đang bị chôn vùi dưới lòng đất, vì một Khởi sai lầm mà Thọ Chấp thành hình điên loạn.

Những lời PHẬT nói trên Bậc tu hành nên suy ngẫm gạt bỏ các Ma Tánh gọi là tiêu giảm Nghiệp. Chớ vì Thuận Nghịch mà Sân Hận, chớ vì Tham Lam chìm đắm. Lại chớ nên Ảo Tưởng lập pháp tu hành.Vì sao? Vì lập Ảo Tưởng tu hành càng Si Mê hơn. Cũng như: Cổi Nghiệp chớ nên Mang Nghiệp, Ảo Tưởng chính là mang Nghiệp.

Bậc tu hành nên tạo CĂN THIỆN, ĐỨC HẠNH VI BẢN. Chớ nên dụng SÁT làm Căn, Chớ nên dụng DÂM làm Căn. Chớ nên dụng ĐẠO TẶC làm Căn. Ba Căn ấy chẳng thể nào thoát Trần Lao, nó chính là Đồng Chủng Ma TÁNH.

PHẬT NÓI TRONG KINH THỦ LĂNG NGHIÊM TOÀN BỘ RẰNG: “ A NAN sau khi Ta Nhập Diệt Độ rồi, Ông nên thuyết pháp cho Chúng Sanh lìa bỏ NGHIỆP SÁT. Nếu trong SÁU ĐƯỜNG mà Tâm chẳng SÁT thì chẳng bao giờ Nghiệp SANH TỬ lôi kéo mãi. Đó là nguồn gốc thoát Trần Lao."

NGƯỢC LẠI: Nếu Tâm Sát Sanh không trừ đặng thì Trần Lao không ra khỏi. Dầu cho Trí Tuệ Thiền Định hiện tiền mà không ĐOẠN thì tất phải đọa vào THẦN ĐẠO. (Đoạn ĐẠO TẶC cũng như trên).

Về DÂM, PHẬT NÓI: Nầy A Nan, vì sao Nhiếp Tâm gọi là GIỚI? Nếu tất cả chúng sanh trong Sáu Đường, Tâm Không THAM DÂM lìa tất cả Dâm thì không bao giờ bị NGHIỆP lôi kéo, nó cũng là Thoát Trần Lao. Nếu cái Tâm DÂM THAM chẳng dứt trừ tiêu giảm thì Trần Lao không ra khỏi, dầu cho Trí Tuệ Thiền Định mà chẳng Đoạn Dâm, tất đọa vào MA ĐẠO.

Những loài MA ấy cũng có Đồ Chúng, tất cả đều Cao Cống tự xưng mình là đạo VÔ THƯỢNG. Sau khi TA Diệt Độ trong thời kỳ MẠT PHÁP có nhiều hạng MA. Nhưng chia ra làm BA PHẨM. THƯỢNG PHẨM là MA VƯƠNG. TRUNG PHẨM là MA DÂN. HẠ PHẨM là MA NỮ. Chỉ có MA DÂN và MA NỮ hiện hành ở Thế Gian làm sự Tham Dâm Ô Nhiễm, lại tự xưng là THIỆN TRÍ THỨC khiến cho Chúng Sanh lầm vào Tà Kiến mà tu, lầm lạc mất đạo Bồ Đề. Vậy người dạy tu Chánh Định trước phải đoạn trừ DÂM DỤC, đó là lời MINH HUẤN THANH TỊNH từ xưa đến nay. Nghĩa Quyết Định Thứ Nhứt của các ĐỨC PHẬT THẾ TÔN vậy.

A NAN nên biết: Nếu kẻ tu Thiền Định, nhưng chẳng đoạn trừ Tâm Dâm, cũng như kẻ nấu Đá Sạn mà muốn trở thành CƠM, dù có ngàn kiếp cũng chỉ là SẠN NÓNG, chẳng bao giờ gọi là CƠM.

Tại sao vậy? Vì Sạn ĐÁ không có GỐC là Cơm đặng. Nếu người lấy cái THAM DÂM mà cầu DIỆU QUẢ dầu có đặng Tỏ Ngộ mau cũng đến DÂM CĂN. Vì sao? Vì Bổn Lai là DÂM tất trôi theo Ba Đường khổ lụy, chớ chẳng bao giờ Giải Thoát CỰC QỦA NHƯ LAI. Do đường nào mà Tu Chứng? Vậy phải làm thế nào cho cái máy DÂM DỤC của Tham Dâm và Tham Tâm đều dứt, mới mong hy vọng đến TÁNH cũng dứt mà được DIỆU QUẢ BỒ ĐỀ của PHẬT.

Nếu người đời sau Thuyết Pháp nói như TA vậy mới gọi là LỜI NÓI CUẢ PHẬT, bằng chẳng vậy gọi là MA THUYẾT, tức là lời nói của MA BA TUẦN

Cứ theo lời Thuyết Pháp của Phật đủ rõ. Kẻ tu hành cốt yếu là tiêu giảm Nghiệp: THAM SÂN SI và các Thỏa Nghiệp: SÁT ĐẠO DÂM. Khi Nghiệp tiêu thì mới mong DIỆU QUẢ PHẬT. Đó cũng gọi là phá MA TÁNH khỏi vướng mắc Trần Lao SANH TỬ.

NGƯỢC LẠI: Kẻ dung dưỡng chẳng tiêu giảm, chỉ dùng lời nói tự bào chữa che dấu, khi mà thâm tâm còn Nghi Vấn, bất kỳ việc lớn, nhỏ TỰ MUỐN lấy mà tu. Lấy SÁT ĐẠO DÂM làm sở thích cho là mình ĐỘ ba đường Ác. Đó chính là tu theo MA BA TUẦN vậy.

Các Bậc tu hành tùy theo sự hiểu biết mà tu, chẳng khác nào cầm đuốc Trí Tuệ Sẵn Có nơi PHỔ CHIẾU QUANG NHƯ LAI TẠNG mà đi, chớ cho mình THẤP KÉM, cũng chớ cho mình ĐÃ Thông Hiểu mà Thọ Chấp.

CÓ TU MỚI CÓ ĐẾN
CÓ LÀM MỚI CÓ ĐẶNG
VÌ VỐN SẴN CÓ PHẬT TÁNH

NAM MÔ PHỔ CHIẾU QUANG NHƯ LAI TẠNG