–“PHẬT ra đời có thẩm quyền độc lập chứng minh vũ trụ. BỒ TÁT có quyền chứng minh chúng sanh cấp bậc tu chứng.″

61. Vô Thượng Chân Tôn

15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 29350)
61. Vô Thượng Chân Tôn
Lục Đạo khi đã hóa giải Nhiếp Độ tường tận Chánh Giác thì liền tỏ biết tường tận tất cả, trọng lượng hóa diễn nơi nó, lúc bấy giờ mới phơi bày để cho Tín Chúng, từ hàng Bồ Tát tu tập đến Bất Thối Chuyển, tâm không quái ngại từ Hữu Lậu đến Vô Lậu tường tận, bằng chưa phải là Hàng thật tu, thật chứng khó mà lãnh hội đặng Pháp Bảo Vô Thượng Chân Tôn nầy.

“Các hàng hãy nghe đây:

Lục Đạo đã xóa mờ, duy nhất chỉ còn có con đường SÚC SANH GIỚI, làm một con đường vào Pháp Thân Quốc Độ tận rốt ráo Bát Đại Niết Bàn.


Vì sao? Vì Súc Sanh Giới chính là một giới kết nạp huân tập hóa thành Chúng Sanh Giới. Chúng Sanh Giới nó chính là Pháp Thân Phật, tận độ Pháp Thân rốt ráo Bát Đại Niết Bàn. Đây chính là lời nói Vô Thượng Chân Tôn riêng dành Chư Bồ Tát Nhãn Tạng Viên Thông.


Còn đứng về trọng lượng diễn hóa của Lục Đạo nó như thế nào, tôi giúp cho các hàng hãy còn yếu kém chưa thọ lãnh được VÔ THƯỢNG CHÂN TÔN hãy nghe đây:


 • Đứng về Thiên Giới: Định Tưởng Dục Tưởng.

 • Đứng về Nhân Giới: Thường trụ thường chấp.
 • Đứng về A Tu La Giới: Thường chấp thường hoại.
 • Đứng về Súc Sanh Giới: Kết nạp hóa sinh.
 • Đứng về Ngạ Quỷ: Tham lam giành xé.
 • Đứng về Địa Ngục: Chủ thủ diệt vong.

“Khi Lục Đạo tận tường mới hay Súc Sanh kết nạp hóa sanh thành tựu Sơn Hà Đại Địa Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, giúp đỡ cho các hàng không nhiễm, không trụ nơi SẮC –THINH –HƯƠNG –VỊ thảy đều trơn liền Chánh Giác.


Bằng dục vọng dâm dục chìm đắm nơi Sắc –Thinh –Hương –Vị –Xúc –Pháp lầm lẫn theo Kiến Dục tự tạo lấy Hai Tướng thỏa mãn đều nằm nơi Bị Sanh Pháp Giới.


Các Bậc Nhị Thừa Tiên Thần trong Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới chỉ vì Dục Vọng Kiến Tưởng mà sa ngã tu chứng Tiên Thần. Nhân loại nơi ba đường ác chỉ vì dâm dục mà sa đọa vọng đảo tham lam, kiến tạo rất nhiều điều quá đáng. Các Bậc tu chứng qua các Pháp Giới tỏ thông nhiếp độ Lục Đạo không vướng mắc, lấy nơi Sắc –Thinh –Hương –Vị –Xúc –Pháp làm phẩm trợ đạo, liền đắc Đạo như lời ta đã nói.”


Ngày mùng năm tháng Giêng, năm Đinh Tỵ
Nhằm ngày 22-07-1977 Dương lịch
Lúc 11 giờ 45 phút

TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Chính là Hóa Thân Đức Di Lạc Tôn Phật
ẤN CHỨNG

Súc Sanh Giới là một giới kết nạp, kết hợp liền hóa thành. Nó chính là Pháp Thân Phật. Giống cái kết nạp huân tập hóa thành chúng sanh. Tỷ như người đàn bà có gia đình sanh ra con. Ai cũng công nhận giống cái sanh...

Vậy giống đực thì sao? Tôi nghe như vầy:

Như người đàn ông sống ở môi trường thích hợp cũng tự nơi thân sinh ra con rận, con chí. Khi thân người đàn ông sinh ra một con đực, một con cái là đã xong nhiện vụ hóa sanh, sau con đực và con cái tiếp tục sanh ra vô số... Vậy là giống đực cũng sanh.

Vô tri cũng sanh: Một cái cây hạ xuống đến một lúc tự nó sanh ra con mọt cây. Gạo để một thời gian cũng tự sanh ra con mọt gạo. Trên mặt và trong lòng đất cũng sanh vô số chủng loài biết đi đứng, sinh hoạt... Trong không khí cũng tự sanh các loài vi khuẩn...

Như vậy Súc Sanh Giới: Giống đực, giống cái, vô tri đều sanh ra hữu tri. Từ đó mới hay súc sanh kết nạp hóa sanh thành tựu sơn hà đại địa Tam Thiên Đại Thiên Thế giới.

Vậy vô tri sanh ra hữu tri, quả địa cầu, cỏ cây, sông núi, biển cả, mây nước, động vật, sinh vật, hư không thảy đều có từ mầm chủng tử hữu tri của mỗi mỗi loài. Tất cả chính là vũ trụ, là Như Lai Phật, là Thượng Đế là đấng A La tùy xứ sở đặt tên cho vũ trụ.

Do đó Như Lai hay vũ trụ cũng là hữu tri, cũng có cái biết chứ không phải vũ trụ là vô tri. Do đồng hợp đồng hóa, bất hợp bất hóa, nó là định luật như nhiên vô thủy vô chung thường còn bất biến. Cho nên cục đất đem làm thành ông Táo, ông Địa, ông Thần Tài... cúng lạy mãi là có linh do tánh thấy của VŨ TRỤ và tánh thấy của TA hợp liền hóa linh. Không tin không linh do không hợp nên không hóa. Nếu cục đất, khúc cây... làm ra ông Phật, Bậc tu thờ cúng tin tưởng cũng do hợp hóa thành linh. Tùy trình độ tánh tình rộng hẹp, thiện ác mà nó linh, tùy trường hợp cho đúng với nó.

Chính vì vũ trụ có cái biết tức là Hữu Tri nên chư Phật đã đi trước, đã thành quả Phật mới chỉ dạy cho con người biết Niệm Phật để giữ gìn Thiện Căn được hợp hóa thiện căn mà sống an lành đỡ khổ không còn tai ương. Còn Bậc tu khá, Niệm Pháp tức niệm nghe thấy biết, sửa tánh, sửa tật xấu sau sở đắc Bản Thể Tâm tỏ tâm hòa tâm mình vào tâm vũ trụ tức hòa vào Như Lai mà chung cùng với Như Lai để đặng cái biết của Như Lai Phật.

Cũng như một giọt nước biển nhỏ bé không thấm vào đâu so với biển cả bao la vô tận nhưng khi ta cho vào biển cả, giọt nước biển liền hòa tan vì nó đồng chất. Nếu đem một giọt nước biển phân chất cũng có Calci, Natri, chất sắt... nó giống y như nước biển cũng có đủ chất. Chính điểm nầy mà một giọt nước biển và biển cả bao la Tương Thông, Giao Cảm nhau như cha và con. Từ đó kết luận có cơ sở tin được một con người nhỏ bé so với vũ trụ bao la cũng hòa hợp tương thông, giao cảm được. Như Chư Phật rất thương mến, cảm mến, chí tình cùng chúng sanh. Chúng sanh biết liền được tỏ thông như Thánh, thấu đạt như Bồ Tát, tận thành như Chư Phật. Đó cũng chính là Súc Sanh giới hợp hóa. Cho nên Đức Bổn Sư đã khai thị: Tất cả Chúng Sanh đều có Phật Tánh.

Nếu chúng sanh biết lìa Ngã, Ngã sở mới cảm thấu Như Lai hay cảm thấu vũ trụ chừng đó mới biết vũ trụ sống động tuyệt mỹ, là kho tàng vô tận khó nghĩ bàn. Rõ ràng Ta và vũ trụ là hai mà một. Một mà hai như hình với bóng, thấu đạt sanh tử, tử sanh đâu còn sanh tử. Đã không còn sanh tử chính là bất tử. Khi đã bất tử được chủ quyền biết lúc nào tự ý lai sanh trở lại như thay cái áo bị mặc dơ phải giặt cho sạch thôi. Dù có lai trần Bồ Tát cũng không mất công năng công đức quá khứ, con đường xưa đã thấu vũ trụ lại cung ứng trả lại cho chẳng thiếu chút nào. Thật tuyệt mỹ thay cho súc sanh giới. Đâu đâu thời quá khứ, hiện tại cho đến vị lai cũng do súc sanh giới kết nạp hóa sinh bất tận vậy.

Tỷ như một lời nói, một hành động của quá khứ, hiện tại hay vị lai nó đều được cất giữ trong cái kho Như Lai Tạng không hề mất đến một thời nào đủ điều kiện nó tái hiện. Do đó Thiền Sư nhìn nơi pháp tánh diễn mà biết được tiền kiếp quá khứ rất thực tiễn lại biết nó chết sẽ đi về đâu không sai chạy.

Hàng Bồ Tát Diệu Quan Sát, hóa giải không nhiễm, không trụ nơi Sắc – Thinh – Hương – Vị được trơn liền thấu đạt súc sanh giới Chánh Giác. Lục đạo khi hóa giải xong, duy nhất chỉ còn có con đường súc sanh giới kết nạp thành Pháp Thân Phật Cũng Chính Là Quốc Độ tận thành rốt ráo Bát Đại Niết Bàn. Do đó Bồ Tát nương theo sự diễn hóa súc sanh giới đặng thâm nhập sạch sẽ Pháp Giới. Còn chúng sanh chưa sở đắc chân lý, chưa được Chư Phật chứng minh, còn bị chìm đắm sắc dục, dục vọng thì hãy tu hóa giải, đạo hạnh cho hoàn tất Thánh Hiền sau mới tiếp tục tu Phật Giác. Chúng sanh cùng bậc tu Nhị Thừa không nên tự ý đi Phi Tướng vì sẽ bị sa đọïa vọng đảo, tham lam, kiến tạo dâm dục thật tai họa nơi súc sanh phải bị sa đọa cận kề Địa Ngục.

Năm 1990, Ngài thị hiện bệnh tai biến mạch máu não. Ngài cho con cháu Đề Bà Đạt Đa đánh đập và xua đuổi các Chân Phật Tử ở quanh Ngài đang lo phục vụ cho Ngài. Càng lúc cường độ lộng hành càng gia tăng, mỗi lần nhóm Trung Ương vào chăm lo Ngài, đều bị đánh đuổi do nhóm con cháu Đề Bà Đạt Đa căm ghét gây ra. Bậc tu mới biết Hữu–Tướng, Phi–Tướng rất khó qua, phải chú tâm chịu đựng quan sát tỷ mỷ, phải dung thông pháp giới mới biết lúc nào vào nuôi bệnh, lúc nào cần tránh. Nếu thấy khó, ngại ngùng đi luôn là diệt pháp, mà vào không đúng lúc bị đánh đuổi là sanh pháp. Tự giác cao độ mới sở đắc vô sanh. Thật kín nhiệm, thật quá ư khó khăn. Sau này có Chân Phật Tử thưa hỏi Ngài gây ra chi cảnh hỗn loạn như vậy. Ngài trả lời:

Nếu không làm vậy, sao tôi minh định được ai là giòng ác căn thuộc con cháu Đề Bà Đạt Đa, ai là giòng thiện căn sau giác ngộ nối truyền làm Tổ. Liền khi đó Ngài cho hai câu thơ:

Hiện tình nay đã an bài
Đông phương suốt thấu chẳng cần nói chi.
–T.V. 





Sau khi diệu dụng bệnh mở khoa thi, Ngài liền thọ ký Bồ Tát, chư Thánh Hiền sau tiếp tục tu nối truyền Tổ. Con cháu Đề Bà Đạt Đa đã được an bài trở về nơi ác căn đồng chủng thọ hưởng phân minh. Đó là kỳ thi lần thứ ba.

Kết chung Ngài bảo Tối Thượng Thừa chỉ có một sở đắc Vô Thượng Đẳng Chánh Giác được khai thị vào giòng Bồ Tát thi hành Ma Ha Tát sau thành Phật nối truyền Chánh Pháp. Chỉ có một duy nhất chớ không có hai và Ngài dạy: “Tôi không đủ thời giờ đào tạo ra hai Bồ Tát được.”

Các Chân Phật Tử vòng ngoài không hay biết gì và cả vòng trong cũng không mấy ai tỏ rõ Diệu Dụng Phi Tướng của Ngài để tận độ rốt ráo chúng sanh tánh, cũng không nhận được sự thọ ký kín nhiệm của Ngài. Thế mới biết Bồ Tát và A La Hán còn cách xa nhau hàng triệu triệu do tuần. Hàng Bồ Tát nói ra một lời hàng A La Hán vòng trong cũng cả kiếp suy ngẫm không ra.

Ai tu hành nhận chân được một cử chỉ, một hành động nhẹ khẽ, một lời nói đơn sơ mới hiểu được phần nào Diệu Dụng của Chư Phật, mới thấu đạt ý Phật . Thật khó khăn thay!./-